Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 315 - Các Ngươi Muốn Liên Hợp Lại Tạo Phản Sao???

Lúc trước chính vì Mạnh Tang kiêng kị Tư Không Dũng, mới liên tiếp làm ra nhiều phép thử như vậy, theo sự hiểu biết của hắn về Tư Không Dũng, nếu Tư Không Dũng không xảy ra vấn đề gì, khẳng định không thể nhẫn nhịn nổi.
Nhưng ngay cả Tư Không Chiến đã xảy ra chuyện mà Tư Không Dũng cũng không phản ứng gì, theo Mạnh Tang suy đoán, hơn phân nửa là Tư Không Dũng đã gặp phải bất trắc gì đó.
Cũng vì vậy, ngày hôm nay hắn mới tin tưởng tràn đầy muốn kế nhiệm chức vị bang chủ!
Và đương nhiên 'Tư Không Dũng' này chính là Tô Trường Không .
Tô Trường Không đối mặt với từng đôi mắt hoặc là rung động hoặc là kinh ngạc nhưng không hề khiếp đảm, hắn chắp hai tay sau lưng, bước nhanh tới, lập tức đi thẳng về chiếc ghế xương cá voi đặt ở nơi cao nhất bên trong Tụ Nghĩa đường.
Đó là vị trí chỉ thuộc về bang chủ Cự Kình bang.
Tư Không Hoàng đi theo ở phía sau hắn!
Tô Trường Không không coi ai ra gì, thậm chí còn chẳng buồn liếc mắt nhìn Mạnh Tang với thân thể cứng ngắc, và vẻ mặt khó có thể tin nổi kia, chỉ đi lướt qua bên người đối phương, ngồi ở phía trên ghế xương cá voi.
Đối lập với biểu cảm khẩn trương, kinh ngạc của những người khác, vẻ mặt hắn rất ung dung, bình thản.
"Tố chất tâm lý của tam đệ thật là... Ta vĩnh viễn không theo kịp!" Tư Không Hoàng ngoan ngoãn đứng qua một bên, trong lòng nàng không khỏi khâm phục không thôi.
Từ lúc gần đi tới nơi này, bản thân nàng vẫn luôn lo lắng sẽ bị người nhìn ra sơ hở nhưng người nên lo lắng nhất là Tô Trường Không, dường như lại cực kỳ thản nhiên.
Hắn thừa nhận áp lực đến từ rất nhiều những ánh mắt của mọi người nhưng vẫn có thể thoải mái ung dung như vậy, chỉ tính riêng tâm cảnh này cũng đủ khiến người ta khâm phục!
Trên thực tế, tuy tuổi Tô Trường Không còn trẻ nhưng lại trải qua không ít sóng gió. Có thể nói, mấy năm vẫn như một ngày hắn không ngừng rèn binh khí ở Hắc Thiết sơn trang cũng là rèn luyện bản tâm của mình, và đã sớm rèn ra một trái tim cường giả không sợ bất cứ điều gì!
Ở thời điểm nên mềm cần mềm, ở thời điểm nên cứng phải cứng!
Toàn trường có chút lặng ngắt như tờ, yên tĩnh đến mức có thể nghe được một tiếng kim rơi, cũng vì vị ‘bang chủ Cự Kình bang’ đã bế quan nhiều năm lại một lần nữa xuất hiện, khiến cho mọi người đều cảm thấy do dự, không biết nên theo ai, không biết nên phản ứng như thế nào!
"Các ngươi... Thật to gan! Bổn tọa vẫn còn đây, vậy mà các ngươi lại khẩn cấp chuẩn bị tạo phản sao?"
Cho đến khi một âm thanh thô lỗ, đầy uy nghiêm vang vọng bên trong đại sảnh, khiến thân thể mọi người run lên, phục hồi lại tinh thần.
Nam nhân cao lớn khôi ngô đang ngồi trên ghế xương cá voi cao cao kia, vẫn quan sát hết thảy, y như lúc trước!
"Bang... Bang chủ!" Thân thể Mạnh Tang run lên, hắn nhớ lại đủ thứ chuyện của ngày xưa.
Khi Mạnh Tang bước vào Cự Kình bang, hắn mới được năm tuổi. Với kẻ có xuất thân bần hàn như hắn, Tư Không Dũng tuyệt đối là tồn tại cao không thể với tới, dù là gia thế hay là thiên phú võ đạo, hắn đều bị Tư Không Dũng vững vàng chèn ép.
Đối mặt với Tư Không Dũng, Mạnh Tang có một loại cảm giác tự ti thiên nhiên, đây cũng là lý do vì sao hắn lại điên cuồng muốn leo lên trên, muốn ngồi lên chức vị bang chủ Cự Kình bang như vậy! Đơn giản là vì hắn muốn chứng minh chính mình.
Vị trí mà Tư Không Dũng có thể ngồi, bản thân hắn cũng có thể ngồi!
Nhưng hiện giờ Tư Không Dũng lại rõ ràng hiện ra trước mặt hắn, khiến cho mồ hôi lạnh trên trán hắn không tự chủ được bắt đầu chảy xuôi xuống: "Tư Không Dũng... Không có việc gì? Chẳng lẽ hắn đã sớm xuất quan nhưng chỉ vì muốn đối phó ta, muốn danh chính ngôn thuận diệt trừ ta nên mới chờ đến tận lúc này?"
Mạnh Tang không khỏi cảm thấy đây có thể là cái bẫy, là cái bẫy mà Tư Không Dũng chuyên môn thiết kế cho hắn, và hiện giờ hắn đã bị bắt được nhược điểm rồi!
"Bang... Bang chủ, hóa ra người không có việc gì?" Thật lâu sau, đường chủ Lôi Kiệt của Lôi Kình đường mới phản ứng lại, nuốt nuốt nước miếng rồi thật cẩn thận nói.
Những người còn lại đều đưa mắt nhìn nhau, Tư Không Dũng xuất hiện vào lúc này đã vượt ngoài dự đoán của bọn họ. Lúc trước cũng vì trong lòng bọn họ đã nhận định Tư Không Dũng gặp phải bất trắc rồi, nên mới ủng hộ Mạnh Tang lên làm bang chủ!
Tô Trường Không tựa vào ghế xương cá voi, thản nhiên nói: "Ở trong Mặc Lâm phủ này, bổn tọa còn có thể xảy ra chuyện gì? Chẳng qua bổn tọa có lĩnh ngộ hoàn toàn mới về võ đạo, nên mới đắm chìm trong đó mà thôi."
Tô Trường Không cất giọng lạnh nhạt, nhưng mơ hồ có mang theo kiêu ngạo, nói rằng không một ai trong Mặc Lâm phủ này có thể khiến hắn gặp chuyện!
Mọi người đều có cảm giác đồng tình sâu sắc về chuyện này.
Lấy vũ lực của Tư Không Dũng, đưa mắt nhìn khắp cả Mặc Lâm phủ thành cũng là cấp bậc đứng đầu, đúng là không một ai có thể uy hiếp đến hắn, có lẽ thật sự vì cảm ngộ võ đạo, hắn mới có thể bế quan mấy năm như một ngày.
"Ngược lại là mấy người các ngươi có bản lĩnh lớn rồi? Từ trước đến nay, bổn tọa chỉ nhìn năng lực, không nhìn xuất thân, càng không ưu ái người trong gia tộc, trong tứ đại đường chủ các ngươi, có gần một nửa đều là bổn tọa tự mình đề bạt. Hiện giờ các ngươi muốn liên hợp lại tạo phản sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận