Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1343: Cán Cân Chiến Thắng!

"Rống!"
Trên da Tô Trường Không từng sợi gân lạc bị linh khí chống đỡ bành trướng lên như những con giun, nhưng hắn lại hưng phấn hét lên điên cuồng, lại lần nữa đánh ra một quyền siêu cực hạn, phảng phất như một nhánh lôi đình hình thành xuyên qua hư không!
Đạo Dẫn Thuật đạt tới 12 cảnh, phối hợp với Cự Kình công, có thể giúp cho mỗi một kích của Tô Trường Không đều bộc phát ra sát chiêu siêu cực hạn, chỉ cần thân thể có thể thừa nhận được!
Mà bộ thân thể yêu ma này, không sợ nhất chính là thân thể bị hao tổn, cho dù bị hao tổn, cũng có thể trong nháy mắt khôi phục lại như lúc ban đầu.
“Ma Tượng Thiên Cực Chấn!"
Ma Tượng Vương hung hăng cắn răng, mạnh mẽ thúc giục yêu lực, đánh ra một kích tuyệt cường, muốn áp đảo Tô Trường Không.
“Oanh!"
Yêu lực cuồng bạo khiến hư không bị nghiền nát, lôi quang chói mắt biến những vùng xung quanh hải vực trở thành một mảnh Lôi Trì hủy diệt!
Sát chiêu liều mạng toàn lực bộc phát của hai người có lực lượng ngang nhau. Nhưng trong lòng Ma Tượng Vương trầm xuống, chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, khí tức vừa suy nhược của Tô Trường Không lại một lần nữa leo lên tới đỉnh phong, phảng phất như lực lượng vô cùng vô tận. Thiên địa linh khí trong phạm vi vạn dặm này đều bị Tô Trường Không nắm trọn trong tay, cần lấy cứ lấy, tùy ý điều động, mà yêu lực còn lại của Ma Tượng Vương lại cứ tiêu hao một phần nối tiếp một phần.
Có thể nói, Ma Tượng Vương phải dốc hết toàn lực mới phát ra được sát chiêu, nhưng đối với Tô Trường Không, loại trình độ này hoàn toàn có thể tùy ý thi triển!
Trong lòng Ma Tượng Vương nôn nóng, gã có thể cảm nhận được yêu lực của chính mình đang kịch liệt hao tổn, sắp đến cực hạn, bại thể hiện ra.
Vào thời khắc này, gã chỉ có thể trông cậy vào đám Yêu Ma Vương Giả còn lại có thể đến trợ giúp, nhưng trên thực tế tình huống của đám Yêu Ma Vương Giả còn lại cũng không được ổn lắm.
Một phương Yêu Ma nhất tộc có tổng cộng tám con Yêu Ma Vương Giả, theo lý thuyết, nhân số chiếm cứ ưu thế, lấy nhiều địch ít, khẳng định bên phía bọn chúng sẽ giành được thượng phong, nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.
Khương Thủ Đạo, Khương Thắng, Khương Kỳ Chính bên kia còn dễ nói, một phương yêu ma dựa vào ưu thế nhân số, có thể vững vàng chiếm thế thượng phong, nhưng nhất thời vẫn không thể làm gì được bọn họ.
Mà Khương Thánh Hoàng bên kia lại hoàn toàn khác biệt, ước chừng có tới ba con Yêu Ma Vương vây công Khương Thánh Hoàng, nhưng chiến đấu lại nghiêng hẳn về một phía!
“Xuy!"
Chỉ thấy một vòng quang luân tản ra ánh sáng màu trắng đang lơ lửng sau lưng Khương Thánh Hoàng, kèm theo đó là một thanh chiến mẫu màu bạc.
Gã chỉ tùy ý đâm tới một nhát, liền có thể xuyên qua hư không, thời gian hỗn loạn, khiến cho ba con Yêu Ma Vương Giả chật vật chống đỡ, nếu vô ý một chút, thân thể chúng sẽ bị chọc thủng, xuất hiện một lỗ máu. Nhưng chưa hết, Khương Thánh Hoàng cũng tu ra Nguyên Thần, khiến cho vết thương bị trường mẫu của gã xuyên thủng gần như không thể khép lại trong thời gian ngắn.
Yêu huyết cứ như vậy mà nhỏ xuống không thôi.
Về phần ba con Yêu Ma Vương kia, tất cả chúng đều thúc giục yêu thuật thần thông đến cực hạn, nhưng vừa chạm vào quang luân tản ra ánh hào quang sau lưng Khương Thánh Hoàng, hết thảy đều bị trừ khử, tan biến. “Đáng chết... Khương Thánh Hoàng này còn khủng bố hơn lời đồn. Đây là Đại Thần Thông Phá Pháp Thánh Luân của hắn sao? Các loại yêu thuật, thần thông vừa chạm vào hắn lập tức bị tiêu trừ, căn bản không đả thương được!"
Những con Yêu Ma Vương Giả nọ đều kinh hồn bạt vía.
Bởi vì đối mặt với Khương Thánh Hoàng, bọn chúng chính là một phe bị lấn áp, chỉ có thể khổ sở chống đỡ mà thôi.
Cùng là Đại Thần Thông Võ Thánh, nhưng rõ ràng là Khương Thánh Hoàng mạnh hơn những Đại Thần Thông Võ Thánh khác rất nhiều, chỉ bởi vì có tới 99% Đại Thần Thông Võ Thánh chỉ nắm giữ một loại Đại Thần Thông, mà Khương Thánh Hoàng lại hoàn toàn khác biệt, gần như không có điểm yếu!
“Khương Thánh Hoàng không hổ là hậu duệ huyết mạch của Khương Trường Sinh... Rất có phong thái trước đây của hắn!” Hoa Thiện vừa tiến công pháp trận mà Hải Dạ tọa trấn, vừa chú ý tới tình huống bên này, và ngay cả lão cũng âm thầm gật đầu.
Trong cửu đại Cổ Thánh, người được công nhận là tồn tại có chiến lực mạnh nhất chính là Khương Trường Sinh. Ngài được xưng là Đệ Nhất Thánh, mà thiên tư, chiến lực Khương Thánh Hoàng đang để lộ ra, lại khiến cho Hoa Thiện có cảm giác bản thân vừa được trông thấy Đệ Nhất Thánh trẻ tuổi trước kia.
“Mặt khác... Tô Trường Không cũng mạnh đến kinh người. Hắn tự đi ra con đường của chính mình, tiềm lực vô hạn lượng, mỗi một lần đột phá, đều có thể sinh ra bước nhảy vọt về chất, thành tựu tương lai tuyệt đối không dưới chúng ta!” Đồng thời Hoa Thiện cũng vô cùng thán phục sức chiến đấu của Tô Trường Không.
Rõ ràng hắn vừa đột phá không lâu, lại có thể toàn diện áp chế con yêu ma Ma Tượng Vương này! “Đám phế vật chết tiệt này!” Trong lòng Hải Dạ thầm mắng không thôi.
Sức chiến đấu của Hoa Thiện thuộc về trình độ hạ lưu trong cửu đại Cổ Thánh, nhưng nói gì thì nói, lão cũng từng luyện hóa mảnh vỡ Thiên Đạo, nên luận về lực lượng, đối phương vẫn nhỉnh hơn gã.
Thêm nữa, bản thân gã còn chưa tích góp lực lượng lên tới đỉnh phong.
Bởi vậy trên thực tế, khi đối mặt với Hoa Thiện, gã luôn bị vây dưới thế hạ phong, chỉ có thể trông cậy vào đám thủ hạ của mình có thể giải quyết địch nhân, rồi đi qua chia sẻ áp lực.
Nhưng hôm nay rõ ràng bọn họ lấy nhiều đánh ít, lại vẫn rơi xuống thế hạ phong toàn diện, chuyện này khiến cho trong lòng Hải Dạ vô cùng do dự.
Gã cũng không biết mình có nên rút lui hay không, nhưng một khi rút lui, Luyện Thiên đại trận mà bản thân cố sức bố trí lại không thể mang đi...
Chẳng khác nào toàn bộ nỗ lực lúc trước đều tan biến, kiếm củi ba năm thiêu một giờ???
Trong lúc Hải Dạ còn đang do dự, cán cân chiến thắng đã hoàn toàn nghiêng về một phía.
"Am ám!"
Nương theo tiếng sấm cuồn cuộn, lôi quang bạo liệt, dưới đáy biển này đều hóa thành Lôi Trì hủy diệt, thân hình cao lớn, khôi ngô của Ma Tượng Vương lập tức biến thành một viên đạn pháo bay ngược ra xa vạn dặm, cùng với đó là thân thể bị ngàn vết thương oanh kích, thậm chí trong máu tươi phun trào còn lấp lánh hào quang của lỗi đình!
Đối mặt với mỗi một kích đều nặng nề như thể thiên uy, cùng với lực lượng vô cùng vô tận của Tô Trường Không, Ma Tượng Vương đã tiêu hao thật lớn, rốt cục cũng không chịu nổi, đã bị trọng thương. “Đáng chết... Chết tiệt... Mau phục hồi lại nhanh lên!” Ma Tượng Vương có cảm giác phần xương cốt trên một cánh tay của mình đều vỡ vụn. Gã vội vàng thúc giục yêu lực, muốn thương thế phục hồi lại như cũ, nhưng yêu lực đã bị hao tổn quá lớn, thân thể bất tử của gã bỗng trở nên yếu ớt không ngờ. Nhưng đương nhiên Tô Trường Không bên kia sẽ không cho Ma Tượng Vương có cơ hội thở dốc!
Ngũ Cầm Hí. Địa Thần Băng!
Tô Trường Không vừa dứt khoát đuổi theo Ma Tượng Vương mới bay ngược trở lại, sau đó cả người lập tức trở nên nặng nề, hung hãn như một con cự hùng có thể lay động trời đất.
Chỉ thấy hắn giơ một chân lên, từ trên cao giận dữ đạp xuống.
Một cú đạp này ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ, đủ để đánh cho sơn băng địa liệt, sông ngòi cạn khô.
Ma Tượng Vương cố gắng nâng hai cánh tay tráng kiện lên muốn ngăn cản một kích này, nhưng yêu lực chẳng còn sót lại bao nhiêu.
Mọi cố gắng của gã chỉ như bọ ngựa đấu xe, yếu mềm vô lực!
1525 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận