Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 773 - Thần Tử Thạch Kinh Thiên!

"Đi theo ta, ta mang ngươi đi gặp một người, hai người các ngươi hãy ở đây chờ đợi." Trung niên áo xám không trả lời, chỉ mở miệng nói như vậy.
Trong lòng Thạch Bất Phá đầy nghi hoặc, nhưng chỉ có thể đi theo phía sau. Hai võ giả Thạch gia khác lập tức ngừng lại, ngoan ngoãn chờ đợi tại chỗ, lại không nhịn được tò mò, tiếp tục ngắm nhìn một nơi giống như tiên cảnh này.
Thạch Bất Phá đi theo trung niên áo xám, một đường bước đến ngọn núi phủ đầy quái thạch lởm chởm phía trên, và gặp được người muốn trông thấy gã kia.
Đó là một thiếu niên.
Thiếu niên này không hề để ý tới hình tượng của bản thân, đang khoanh chân ngồi bên cạnh vách núi đen. Trên tay người này cầm theo một thanh khắc đao, đang chăm chú điêu khắc từng khối nham thạch thành những vật thể có hình thù kỳ quái, là người không giống người, là thú chẳng giống thú.
"Đến rồi." Thiếu niên nọ nghe được tiếng bước chân, lập tức ngẩng đầu lên, để lộ một khuôn mặt anh vĩ bất phàm, tựa như đao tước phủ khắc (chỉ gương mặt góc cạnh rõ ràng tựa như dùng đao gọt, dùng rìu khắc).
"Ngươi là. . Tổ tiên Thạch Vương?" Thạch Bất Phá vừa trông thấy người nọ, hai mắt lập tức trợn trừng trừng, trên mặt hiện lên một tia không sao tin nổi, hai chân đều mềm nhũn, suýt chút nữa đã ngã ngồi trên mặt đất.
Cũng không thể trách gã, đơn giản là vì thiếu niên này lớn lên vị tổ tiên từng sáng lập nên Thạch gia, Võ Thánh Thạch Vương như đúc!
Đến ngày hôm nay, pho tượng Thạch Vương vẫn còn đứng sừng sững trong Ngoan Thạch sơn, từng Thạch gia đệ tử đều hiểu biết về tồn tại uy nghiêm này.
Mà thiếu niên trước mắt lại lớn lên giống Thạch Vương như đúc… Trông thấy một màn lạ thường như vậy, Thạch Bất Phá có thể không kinh hãi được sao?
Và chuyện càng khiến Thạch Bất Phá hoảng sợ hơn chính là, khi đối mặt với thiếu niên này, một tồn tại mạnh mẽ như gã lại xuất hiện loại cảm giác thấp hơn đối phương một bậc, cảm giác này rất tự nhiên, giống như… từ lúc đối phương sinh ra, người này đã được định sẵn là tồn tại bề trên của gã rồi!
"Ta tên là Thạch Kinh Thiên." Thiếu niên nhìn thấy Thạch Bất Phá, lập tức mỉm cười nói.
Rõ ràng là thiếu niên ấy đang ngồi ở chỗ kia, lại ngẩng đầu nhìn lên, nhưng không hiểu vì sao lại mang tới cho người khác một loại cảm giác bản thân gã đang ở trên cao nhìn xuống Thạch Bất Phá.
"Hắn là... Thạch gia Thần Tử!" Đột nhiên Thạch Bất Phá lại nghĩ ra thân phận của đối phương.
Khoảng mười mấy, hai mươi năm về trước, khi Thạch Bất Phá rời khỏi Ngoan Thạch sơn, gã từng nghe nói trong Thạch gia có một vị Thần Tử sắp trào đời, nhưng khi gã rời đi, đối phương vẫn đang trong quá trình dựng dục, chưa rời khỏi bụng mẹ, coi như không có duyên gặp mặt.
Hiện giờ gần hai mươi năm trôi qua, đối phương đã sớm trưởng thành!
"Chẳng lẽ hắn là tổ tiên chuyển thế sao?" Trong lòng Thạch Bất Phá đầy kinh hãi, phức tạp.
Trong truyền thuyết từng nói, khi sinh mệnh của Võ Thánh đi đến hồi kết, bọn họ đều sẽ để lại hậu duệ huyết mạch, thành lập thế gia, còn truyền xuống đủ loại thủ đoạn, để cam đoan gia tộc, huyết mạch của mình có thể tiếp tục kéo dài xuống…
Mục đích của hành động này không chỉ vì hậu nhân, còn vì tạo điều kiện để bản thân Võ Thánh có thể tái hiện hậu thế!
Suy cho cùng, ở bên trong đám hậu duệ có huyết mạch Võ Thánh, sẽ có người sở hữu huyết mạch phản tổ, thiên tư trực bức (gắt gao bám sát phía sau) Võ Thánh tổ tiên!
Trong lịch sử dài dòng, đã có nhiều vô số kể những thế gia xuống dốc, bỗng nhiên bên trong lại sản sinh ra siêu cấp yêu nghiệt có huyết mạch phản tổ, dẫn dắt gia tộc một lần nữa đạt tới huy hoàng.
Mà bình thường, tướng mạo và huyết mạch của loại yêu nghiệt huyết mạch phản tổ này đều giống tổ tiên như đúc, tựa như là chuyển thế trùng sinh.
Loại yêu nghiệt này được gọi là Thần Tử.
Thiếu niên Thạch Kinh Thiên trước mắt có tướng mạo giống hệt tổ tiên Thạch gia Thạch Vương, cũng có một loại khí thế bất phàm tựa Thánh giả trời sinh.
Các loại tuyệt học bí điển trong gia tộc, đối phương vừa học là biết, vô sư liền thông (không có sư phụ dạy dỗ cũng hiểu), không có một chút trở ngại nào, giống như... Vốn đã biết từ trước! Chẳng qua chỉ là một lần nữa ôn tập lại mà thôi!
Trung niên áo xám cung kính đứng một bên, phát ra sùng kính từ nội tâm. Gã là một trong những người đã chứng kiến hết thảy màu sắc thần kỳ khoác lên người thiếu niên này trong gần hai mươi năm qua.
Từ khi còn nhỏ, Thạch Kinh Thiên đã lộ ra thần dị chứng minh bản thân đúng là chính là 'Thần Tử' huyết mạch phản tổ của Thạch gia bọn họ. Đối phương tuyệt đối là Thạch Vương thuở thiếu thời! Và khẳng định rằng trong tương lai không lâu, Thạch Kinh Thiên này sẽ danh chấn thiên hạ, khiến Thạch gia càng thêm huy hoàng!
"Ra mắt... Thần Tử." Thạch Bất Phá hơi hơi cúi cái đầu cao ngạo xuống, tâm tình vô cùng phức tạp.
Thứ mà bản thân gã liều mạng dốc sức, khổ tu gần năm mươi năm mới đạt được, lại là điều mà đối phương vừa ra sinh ra đã có, hơn nữa còn dễ dàng vượt qua.
Cùng là tộc nhân nhưng gã sinh ra chỉ là người bình thường trong khi thiếu niên trước mặt vừa sinh ra đã được định sẵn sẽ siêu phàm nhập thánh như tổ tiên!
Sắc mặt Thạch Kinh Thiên bình tĩnh, nói: "Ta nghe nói ngươi và Lý gia đã xảy ra xung đột? Lý gia này chính là hậu duệ của Võ Thánh Bạch Hành Chi thời viễn cổ?"
"Phải." Thạch Bất Phá lên tiếng, trong lòng thoảng qua chút lo lắng không yên, sợ đối phương sẽ trách mắng mình.
Thạch Kinh Thiên trầm ngâm một lúc lâu, mới nói: "Suy cho cùng, Bạch Hành Chi... cũng quá xa xôi, trên dòng lịch sử phủ đầy bụi bặm, hậu duệ và huyết mạch của hắn đều lụi tàn cả rồi, khó có thể tái hiện thánh uy! Và nếu đã thành địch nhân, nhất thiết phải trảm thảo trừ căn!"
Trên khuôn mặt bình tĩnh của Thạch Kinh Thiên kia hiện lên một mảnh tâm hồn thấm nhuần lạnh giá, khiến cả ngọn núi đều khe khẽ rung chuyển, từng khối quái thạch lởm chởm, lăn lộn, run run.
Thạch Bất Phá đứng một bên, trên trán không tự chủ được, lập tức chảy ra một mảnh mồ hôi lạnh. Rõ ràng gã đã sớm bước vào cảnh giới Ngũ Khí Tông Sư, nhưng một tia sát ý do Thạch Kinh Thiên trước mắt hiển lộ ra, lại khiến cho từ đáy lòng gã không khỏi sinh ra run rẩy, sợ hãi, giống như đối phương cho gã sống thì gã được sống, bắt gã chết thì gã phải chết vậy!
Mà trên thực tế, Thạch Kinh Thiên trước mắt chỉ vừa vặn là một thiếu niên hai mươi tuổi mà thôi, lại nắm giữ một loại uy nghiêm của thượng vị giả, từ trên cao quan sát chúng sinh, không thể dùng lẽ thường để suy đoán!
Đây chính là Thần Tử trong truyền thuyết!
Và chỉ có thế gia suy bại, hoặc khi thiên địa đại biến mới có thể đản sinh ra Thần Tử!
"Tạm thời, ngươi cứ ở lại Ngoan Thạch sơn, ta sẽ truyền cho ngươi phương pháp phá vỡ Thư Hương động thiên." Thạch Kinh Thiên nhìn chằm chằm vào Thạch Bất Phá.
"Vâng!" Trong lòng Thạch Bất Phá đầy vui vẻ, gã lập tức gật đầu đồng ý, đây cũng là mục đích khiến gã lặn lội tìm tới nơi này.
Đối với địch nhân, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận