Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1242: Minh Thánh Đan!

"Sư tôn, xem ra chúng ta tới không muộn, có vẻ như Chân Thú kia vẫn chưa bị người khác nhanh chân tới giành trước" Nữ tử váy đỏ xa nhìn theo một đội cường giả Nhập Thánh vừa lướt qua xa xa, nhẹ giọng nói. Người được nàng gọi là sư tôn kia, chính là một trung niên tráng hán áo xanh, với mái tóc đen hỗn loạn, đôi mắt sâu thẳm, tựa như ẩn chứa cả u minh địa ngục bên trong.
Người ngoài nhìn vào mắt ông ta sẽ rơi thẳng vào địa ngục!
Trung niên tráng hán khẽ gật đầu: "Con Chân Thú này trí tuệ không thấp, biết ở Nguyệt Nha hải vực có không ít người muốn săn giết nó, mới nhanh chóng ẩn nấp đi, nếu nó không chủ động lộ diện, rất khó để tìm được nó"
"Sư tôn người thần thông quảng đại, nhất định sẽ có biện pháp!" Người còn lại chính là một nam tử âm nhu mặc đồ trắng, vừa nghe câu nói nọ, gã lập tức buông lời nịnh nọt.
Sắc mặt trung niên tráng hán kia không chút thay đổi, chỉ bình tĩnh nói: "Lúc trước, con Chân Thú này từng bị vây công, đã trúng trọng thương, khẳng định là nó sẽ cực kỳ đói khát. Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ đưa cho nó một chút đồ ăn!"
Đột nhiên trung niên tráng hán nọ ngẩng đầu dùng đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn về khu vực cách đó hơn trăm dặm.
Ở nơi này, đang có hai võ giả Nhập Thánh chuyên tâm tìm kiếm tung tích Chân Thú.
Dường như bọn họ cũng cảm nhận được có người đang rình mò mình, rồi không hẹn mà cùng lộ vẻ mặt cảnh giác, quét ánh mắt nhìn qua bên này.
Cách xa nhau trăm dặm, hai bên đối mặt với nhau, nhưng đột nhiên trong lòng một nam tử áo xanh trong hai người đằng kia chợt run lên cầm cập.
Gã thầm nghĩ không ổn, vội vàng muốn dời ánh mắt đi, nhưng đã chậm!
Đôi con ngươi của trung niên tráng hán nọ giống như một vùng hố đen sâu thẳng, cắn nuốt toàn bộ tâm trí bọn họ, khiến hai người ấy đứng sững sờ, ngây ngốc ngay giữa không trung, đến động một cái cũng rất gian nan. “Động... Ta không động đậy được?"
Mồ hôi lạnh lập tức túa đầy trên trán nam tử áo xanh cùng hai võ giả Nhập Thánh nọ, loại cảm giác này quá mức đáng sợ.
Bởi vì ngay khi chạm phải ánh nhìn chăm chú của tráng hán trung niên kia, thân thể bọn họ trực tiếp mất đi quyền điều khiển, như thể linh hồn đã bị tách rời khỏi thân thể, cả người không nhúc nhích nổi!
“Thần Thể Võ Thánh... Là Thần Thể Võ Thánh!” Đến lúc này, trong lòng hai người đã hiểu rõ. Tráng hán trung niên kia có thể mang đến uy hiếp đáng sợ đến thế, đương nhiên đối phương không phải Võ Thánh bình thường, mà là Võ Thánh đã chú thành Thần Thể!
Thần thông của tráng hán trung niên này cũng vô cùng quỷ dị, có vẻ như nó liên quan đến linh hồn. Thoạt nhìn, đối phương chỉ đưa mắt chăm chú quan sát bọn họ như bình thường, nhưng trên thực tế, lại ngấm ngầm vận dụng một loại thần thông huyền diệu nào đó.
“Hô!"
Hai người nam tử áo xanh đã mất khống chế, lại chủ động tới gần ba người tráng hán trung niên kia. Bọn họ đã hoàn toàn không thể điều khiển được hành vi của chính mình.
Thấy một màn này, trên mặt nam tử áo trắng cùng nữ tử váy đỏ đều treo một nụ cười nhàn nhạt, thậm chí còn dùng ánh mắt như nhìn đám súc vật để nhìn đối phương.
Hai người kia muốn cầu xin tha thứ, nhưng ngay cả nhếch miệng một cái cũng không thể làm được.
Đột nhiên tráng hán trung niên nọ gập tay lại rồi búng ra, chỉ thấy mỗi bên có một luồng hỏa diễm màu lục tối nhanh chóng bắn tới, rồi dung nhập vào trong cơ thể hai người nam tử áo xanh trước mặt.
“Hô xích!"
Một giây sau, tựa như bị châm ngòi từ bên trong, thân thể hai người nọ nhanh chóng bùng cháy dữ dội. Hai người nam tử áo xanh bị thiêu đốt đến đau đớn thống khổ vô cùng, nhưng hết lần này tới lần khác, toàn thân lại không thể động đậy được, ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không thể bật ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể cũng như linh hồn của chính bản thân mình không ngừng bị ngọn lửa quái ác nọ thiêu đốt, dần dần chìm sâu trong hỏa diễm.
Không quá nửa giờ đồng hồ, hai võ giả Nhập Thánh nọ đã biến mất, bàn tay tráng hán trung niên dùng sức nhéo một cái, hỏa diễm màu lục tối đã bị ép chặt thành một luồng.
Sau đó, ông ta chậm rãi mở bàn tay ra, trong bàn tay đã có thêm một viên đan hoàn màu lục tối.
Một màn này khiến người ta quá mức kinh hãi, không rét mà run.
Bởi vì hai võ giả Nhập Thánh còn sống sờ sờ ra đó, lại bị thiêu cháy biến thành một viên đạn hoàn chỉ to bằng đầu ngón tay út! Nhưng vẻ mặt của hai đệ tử bên cạnh tráng hán trung niên vẫn bình thản như thường, tâm tình không có bao nhiều dao động, tựa như người vừa chết đi kia chỉ là một con gà nào đó, còn sư phụ bọn họ chỉ đơn giản là chế biến một món ăn thôi.
Tráng hán trung niên thản nhiên nói: “Viên Minh Thánh đan này được luyện chế từ toàn bộ máu thịt và linh hồn của hai võ giả Nhập Thánh. Đối với võ giả Nhập Thánh, nó tuyệt đối là linh đan thánh dược hiếm có, mà đối với Chân Thú có thương thế trong người, lại càng là thánh đan khó có thể kháng cự được. Ta tin nó sẽ không nhịn nổi, nhưng chỉ cần nó nuốt viên Minh Thánh đan này vào trong bụng, ta có thể tập trung vào vị trí của nó"
“Sư tôn anh minh!” Nữ tử váy đỏ và nam tử âm lãnh kia đã hoàn toàn bái phục thủ đoạn của sư phụ mình, ngoài miệng chân thành khen ngợi, trong lòng kính sợ không thôi.
Phương pháp tìm kiếm Chân Thú của tráng hán trung niên này cũng rất đơn giản, đó là bỏ mồi nhử, rồi chờ cá mắc câu!
Dứt lời, tráng hán trung niên lập tức vung tay lên, viên Minh Thánh đan kia cũng nhanh chóng rơi xuống hải dương vô tận.
Vừa chạm phải nước biển, Minh Thánh đan lập tức tản ra một luồng dược hương vô hình, dung nhập thẳng vào trong linh hồn, mang đến lực hấp dẫn khó có thể chống đỡ nổi, bất kể là với loại sinh vật nào!
“Hồ xích!"
Không bao lâu sau, phía dưới mực nước biển, có một con cá lớn dài ba, bốn mét bị hương dược vô hình do Minh Thánh đan tản ra hấp dẫn mà đến. Nó trực tiếp há miệng nuốt viên Minh Thánh đan vào trong bụng.
“Rầm rầm!"
Nhưng không bao lâu sau, con cá lớn này đã bị một con cá mập lớn hơn cắn một ngụm thành hai đoạn, rồi nuốt cả máu thịt lẫn Minh Thánh đan vào trong bụng.
Minh Thánh đan tản ra lực hấp dẫn vô cùng kinh người, khiến cho đám động vật biển gần đó đều bị nó hấp dẫn mò đến, rồi cùng vì nó mà cả đám này tranh đoạt, liều mạng chém giết lẫn nhau. Phía dưới hải vực lập tức trở nên hỗn loạn, nước biển cũng bị nhuộm thành màu đỏ.
Con động vật biển nào tranh đoạt được Minh Thánh đan thì liều mạng chạy trốn bên trong Nguyệt Nha hải vực, nhưng ven đường lại hấp dẫn thêm mấy loại động vật biển khác tới tranh đoạt.
Tình huống này cũng giống như một võ giả Nhân tộc chiếm được bảo vật, nhưng bản thân không có năng lực bảo vệ món bảo vật kia, cuối cùng lại rơi vào vòng vây chém giết của rất nhiều những võ giả Nhân tộc khác. Tráng hán trung niên lặng lẽ đứng giữa hư không, bình tĩnh quan sát một màn bên dưới. Đương nhiên ông ta chuẩn bị viên Minh Thánh đan này là để câu con Chân Thú kia, ông ta tin rằng khi những động vật biển này tranh đoạt Minh Thánh đan, tới cuối cùng sẽ hấp dẫn Chân Thú kia tới, và chỉ cần con Chân Thú kia nuốt nó vào bụng, ông ta lập tức có thể thông qua ấn ký lưu lại trên đan dược, để tập trung phương vị, và mặc cho nó chạy trốn đến chân trời góc biển nào, cũng chỉ có thể trở thành con mồi trong tay ông ta mà thôi!
1514 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận