Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 755 - Tin Tức Về Lý Gia!

"Ta nhất định phải... bầm thây hắn thành vạn đoạn!"
Tô Trường Không hận đến ngứa răng, trong lòng dâng lên một luồng sát ý mãnh liệt với Đàm Du. Hôm nay hắn đã ăn một chút thiệt thòi, nếu không phải hắn có thủ đoạn ẩn giấu, khẳng định là chết ngay tại chỗ rồi.
Hắn âm thầm thề, trong tương lai chắc chắn phải cho Đàm Du kia trả cái giá thê thảm nhất, nặng nề nhất!
Không quan tâm chuyện đối phương chính là trưởng lão của Diệt Sinh hội, Tô Trường Không cũng muốn đánh chết gã!
Tô Trường Không vận chuyển Thiên Tàm chân khí, ngưng tụ thành sợi, nối liền phần xương cốt vỡ vụn trên tay trái, cũng khâu lại từng đoạn cơ bắp gân mạch đã đứt đoạn, liên tục chữa trị hồi lâu. Với hắn, nhiều nhất là một hai ngày có thể khôi phục loại thương thế này trở lại như lúc ban đầu.
"Không biết Đoan Mộc Hà bên kia thế nào ... Ta cứ tới Vô Cực đế quốc, đến Thư Hương sơn Lý gia một chuyến trước đã..."
Tô Trường Không không quá rõ tình huống của Đoan Mộc Hà bên kia, nhưng hắn để Đoan Mộc Hà chạy trốn trước đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, dù đối phương thực sự xảy ra chuyện không hay, cũng không trách được hắn!
Tô Trường Không không hề dừng lại, đã nhanh chóng lên đường tới Vô Cực đế quốc bên kia. Hắn cần đến Lý gia, nhìn xem có thể mượn xem họa tác trên tay Lý gia hay không, nếu có thể thúc đẩy Ngũ Cầm Hí nâng cao thêm một bước, thì khi đối mặt với Đàm Du, có lẽ hắn sẽ đủ năng lực tự bảo vệ mình!
Hai ngày sau, Tô Trường Không xuyên qua biên giới Vô Cực đế quốc, bước vào lãnh thổ quốc gia này, cũng lấy ra bản đồ Vô Cực đế quốc từng đạt được ở chỗ Liêm Thiên Lộ, sau đó nhanh chóng đi về phía Thư Hương sơn, nơi Lý gia chiếm cứ.
Vô Cực đế quốc là một trong Nhân tộc thập quốc, đều được xếp vào hàng ngũ 'Trung tam quốc' như Đại Viêm hoàng triều, quốc lực không kém.
Nhưng một đường Tô Trường Không đều vội vã chạy đi, không có tâm trạng thưởng thức phong thổ ven đường.
Ngoại trừ ngẫu nhiên dừng lại nghỉ ngơi, ngày đêm hắn đều gấp gáp chạy đi.
Khoảng mấy ngày sau, hắn đã tới một tòa tiểu trấn cách Thư Hương sơn hơn trăm dặm. Tô Trường Không dừng lại nơi này nghỉ ngơi hồi phục một phen, đồng thời cũng chuẩn bị hỏi thăm một chút tình báo về Lý gia ở Thư Hương sơn.
Trong một khách điếm cách Thư Hương sơn hơn trăm dặm, Tô Trường Không mặc một bộ hắc y, lúc này hắn đã rũ bỏ lớp cải trang, thoạt nhìn bề ngoài vô cùng tuổi trẻ, ăn mặc theo kiểu giang hồ du hiệp bình thường.
"Ta muốn hỏi ngươi một chuyện." Trong một gian khách phòng, tiểu nhị vội tới đưa cơm cho Tô Trường Không, hắn lập tức gọi đối phương lại, còn trực tiếp nhét một thỏi bạc vào tay đối phương.
"Mời khách quan hỏi, tiểu nhân cam đoan mình biết gì nói nấy!" Tiểu nhị kia lập tức mặt mày hớn hở, liên tục nói.
"Ta nghe nói, một nơi gần đây có tòa Thư Hương sơn... Ta du lịch đến nơi này, coi như có chút hứng thú với nó." Tô Trường Không nói với tiểu nhị.
Nghe vậy, sắc mặt tiểu nhị kia thoáng biến đổi, gã nhìn thoáng qua hai bên trái phải, sau khi xác nhận bên ngoài phòng không có ai, mới đè thấp giọng nói: "Khách quan... Ta khuyên ngươi đừng nên hỏi thăm nhiều về chuyện của Thư Hương sơn. Một thế hệ này, Thư Hương sơn nổi tiếng lắm, mà ở trên Thư Hương sơn này có một nhà Lý thị gia tộc cư trú. Lý thị gia tộc này là thư hương thế gia, đời đời đều vũ văn lộng mặc (theo con đường khoa cử), nhưng chừng vài năm trước Lý gia đã xảy ra chuyện rồi."
"Lý gia đã xảy ra chuyện? Là chuyện gì?" Tô Trường Không nhíu mày hỏi.
Điếm tiểu nhị cười khổ lắc đầu: "Ta cũng không biết... Nghe nói bọn họ đắc tội với người nào đó, từ ba năm trước Lý gia đã di chuyển toàn tộc rời đi. Dường như chỉ trong một đêm, bọn họ đã biến mất khỏi Thư Hương sơn. Hiện giờ Lý gia sơn trang tại Thư Hương sơn chỉ còn một mảnh người đi nhà trống."
"Được,ta đã biết, ngươi đi làm việc thôi." Sau khi Tô Trường Không trầm ngâm một lúc lâu, hắn bình tĩnh gật gật đầu, để cho điếm tiểu nhị đi làm việc trước.
"Lý gia... Không ở bên trong Thư Hương sơn?"
Không thể nghi ngờ, lúc này tâm trạng của Tô Trường Không có chút không tốt.
Dựa theo cách nói của điếm tiểu nhị, dường như khoảng ba năm trước, Lý gia đã đắc tội với người nào đó, nên di chuyển cả tộc rời khỏi Thư Hương sơn rồi.
"Ngày mai vẫn nên tự mình tới Thư Hương sơn nhìn xem tình huống, xem có thể phát hiện được manh mối liên quan tới vị trí hiện tại của Lý gia hay không."
Nhưng Tô Trường Không cũng không dự định buông tay. Hắn phải chính mắt đi xem tình huống. Lại nói, hắn đã đi một chuyến thật xa tới đây, trên đường còn bị người của Diệt Sinh hội theo dõi, suýt nữa bỏ mạng dọc đường, nếu chẳng được việc gì lại phải quay về, Tô Trường Không cũng có chút khó mà thừa nhận nổi.
Hừng đông ngày hôm sau, Tô Trường Không nhích người tới Thư Hương sơn.
Thư Hương sơn là một ngọn núi cao có bề ngoài phổ thông bình thường.
Tô Trường Không phát hiện, đúng là Thư Hương sơn này đã lâu không có người lui tới, đường lên núi đã sớm bị cỏ dại bao trùm.
Lúc sáng sớm, phía trên hoa cỏ, lá cây còn đọng không ít giọt sương trong suốt, Tô Trường Không cõng bọc hành lý, mặc một bộ hắc y xuất hiện ở phía trên đỉnh núi.
Hắn xuyên qua một rừng cây, thấp thoáng bên dưới đống lá cây, hắn trông thấy ở phía trước có hình dáng một tòa sơn trang lộ ra ngoài.
Sơn trang này không được ai quản lý, trên vách tường có một tầng dây leo bao phủ, cửa lớn cũng vỡ rồi, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy phía trên tấm bảng hiệu được đặt trên cửa có viết bốn chữ to 'Thư Hương sơn trang'.
Tô Trường Không cất bước tiến vào bên trong Thư Hương sơn trang, hắn phát hiện một dãy phòng ốc đã sụp đổ, dường như Thư Hương sơn trang này đã biến thành một mảnh phế tích rồi.
"Hình như ở bên trong Thư Hương sơn trang này từng bùng nổ một hồi đại chiến..." Tô Trường Không chau mày.
Hai phần ba kiến trúc bên trong Thư Hương sơn trang đều đổ sụp, khung cảnh đổ nát thê lương, dường như đã có người giao chiến ở nơi đây.
Tô Trường Không vung tay lên, lật một mảnh tường đã đổ sụp lên, rồi thấy được thật nhiều khối xương tay màu xám trắng đang bị vách tường ép xuống.
Gần như có thể khẳng định, trước kia đã có người tập kích Thư Hương sơn trang, đôi bên còn trải qua một hồi đại chiến.
Cũng không biết người Lý gia đã bị giết sạch rồi, hay không bị giết sạch, nhưng bọn họ đã nhận ra nguy hiểm, cho nên dứt khoát chuyển cả tộc rời đi tị nạn!
Ở trong Thư Hương sơn trang, Tô Trường Không không phát hiện được bất cứ manh mối gì. Nhưng từ những dấu vết tàn phá này, cộng thêm tầng tầng cỏ dại bao phủ khắp nơi, hắn cũng hiểu những lời điếm tiểu nhị kia nói là đúng, Thư Hương sơn trang này đã sớm người đi nhà trống, ít nhất cũng được hai ba năm rồi.
"Ở tại chỗ này tu luyện đi... hiện giờ Thư Hương sơn đã trở nên vắng vẻ ít dấu chân người, ta cứ tu luyện một đoạn thời gian lại nói sau, lỡ như trong khoảng thời gian này, có người của Lý gia quay về sơn trang, ta ở nơi này, cũng vừa vặn chạm mặt bọn họ."
Tô Trường Không thở dài một tiếng.
Hiện giờ hắn không hay biết rốt cuộc Lý gia đã chuyển đi phương nào, mà bản thân lại chẳng quen với cuộc sống ở Vô Cực đế quốc này, bởi vậy cứ dứt khoát quyết định tu luyện ngay tại chỗ lại nói sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận