Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 101: Vô Đề
Hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên cô tiết lộ tin tức về đoàn lính đánh thuê Chấp Băng cho Cố Hàm Ngọc, cô đi theo phó đoàn nên biết được nhiều hơn đoàn viên bình thường rất nhiều, lúc nói chuyện với Cố Hàm Ngọc đã nói ra rất nhiều tin tức, trong đó có chuyện của phó đoàn, cũng có vết tích của cô ta.
Với một người từng thề sẽ cống hiến cho Chấp Băng cả đời, cũng chưa bao giờ làm gì để người ta hoài nghi như cô ta thì cô ta đã che giấu bản thân rất kỹ ở Chấp Băng, nếu lần này không có Biên Duyên xuất hiện làm rối loạn trận tuyến thì bọn họ bắt được cô ta cũng không dễ dàng gì.
“Tự anh cẩn thận một chút.” Nhớ tới chuyện của Cố Hàm Ngọc, Biên Duyên nhìn Vân Tô nhắc nhở, nữ chính này không hề ngốc nghếch ngọt ngào như mọi người nghĩ.
“Tôi biết.” Vân Tô nhìn Biên Duyên, cầm ly lên uống một ngụm, nếu lần trước không có Biên Duyên nhắc nhở anh, anh cũng không biết còn có chuyện tinh thần lực khống chế người, dù sao thì anh chưa từng nghe thấy có người thức tỉnh loại dị năng đặc thù kiểu vậy, người biết về điều này lại càng ít.
Về phần Cố Hàm Ngọc, cô đã thông báo cho người ở khu bảy để mắt đến hành động của cô ta, dã tâm của cô ta chỉ sợ không phải chỉ làm một dị năng giả hệ mộc bên cạnh Thích Uyên.
“Chú Vân ơi, chú nhìn cháu viết tên của mình này.” An An cuối cùng cũng viết xong tên của mình, cậu bé cầm tờ giấy đi tới, đưa cho Vân Tô xem với ánh mắt tràn đầy mong đợi.
“Biên Thiều An, viết không tệ nha.” Vân Tô ngưng suy nghĩ, nhìn ba chữ nghiêng ngả trên giấy rồi giơ ngón tay cái với An An.
“He he, mẹ cháu cũng nói cháu viết rất đẹp.” An An nghe vậy thì cười ngây ngô, đáy chính là tên của cậu bé đó, lần trước cậu bé nhờ mẹ chỉ cách viết tên của mẹ, nhưng mẹ nói tên của mẹ nhiều nét lắm, chừng nào cậu bé học được ba mươi chữ thì sẽ dạy cậu bé viết.
“Ừm, An An thông minh quá.” Ánh mắt của Vân Tô khi nhìn An An tràn đầy sự dịu dàng, vì An An là một đứa bé rất dễ dàng thỏa mãn.
“Dì Hạ cũng nói vậy ạ.” An An nghe vậy thì tự hào vỗ ngực của mình, dì Hạ nói anh Dương Húc học viết tên mình lâu lắm đó.
“Ngoan, con tự chơi nhé, mẹ với chú Vân nói chút chuyện rồi đưa con ra ngoài nha.” Biên Duyên đưa tay xoa tóc An An.
“Vâng ạ!” An An dụi vào lòng bàn tay Biên Duyên, cười với Vân Tô rồi quay lại xếp những khối gỗ trên bàn mình.
“Cô có muốn đưa cậu bé đến trường không, trẻ em tiến hóa trên ba tuổi thì có thể được gửi.” Nhìn An An tự chơi vui vẻ một mình, Vân Tô nhìn Biên Duyên một cái, trường Nhất Nhai không chỉ có thể cung cấp một nền giáo dục cao hơn cho An An, mà còn có rất nhiều bạn cùng tuổi.
“Qua thảm họa thứ hai rồi nói sau.” Dù sao thì đến cùng cô có ở lại Đoạn Nhai thành hay không vẫn là chưa biết.
“Đúng rồi, đào hầm ngoài thành thế nào rồi?” Nghĩ đến thảm họa thứ hai, Biên Duyên cực kỳ quan tâm, trong chợ đều là người tốt, cô không muốn lần thảm họa này khiến thú đêm ngoài thành tiến vào tàn sát bừa bãi.
“Đã gần xong rồi, gần đây có một số dị năng giả đang củng cố.” Ngoài hầm ra, một số dị năng giả hệ kim đang thiết lập lưới mắt cáo xung quanh, nếu chúng nó vượt qua được hầm, thứ chờ đợi chúng nó sẽ là lưới gai cao mấy mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận