Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 129: Vô Đề
“Chỉ vì tạm thời qua loa mà làm hại người dân cả một tòa thành.” Biên Duyên nghĩ đến nơi này và khu mười một đều là người dân vất vả kiếm sống, ánh mắt cô trở nên nặng nề. Vốn dĩ bọn họ có thể bảo vệ được mạng sống nhưng do người kia không cẩn thận khiến cho quê hương của họ biến thành địa ngục.
“Thế mới nói chỉ huy Vân ở lại đây thật sự là quá tốt.” Tối qua nghe thấy tiếng rên rỉ của thú đêm anh ta nghĩ không biết nếu lúc trước chỉ huy Vân không kiên trì xây chiến hào thì nơi này sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.
“Đúng thế.” Biên Duyên nặng nề gật nhẹ đầu.
“Chị cả, hôm nay chị làm món ngon gì thế?” Kế Huy đứng bên cạnh thấy bầu không khí xung quanh hai người càng ngày càng nặng nề, cậu ấy nhanh chóng lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của hai người.
“Là gà Cung Bảo.” Biên Duyên bị câu chị cả của Kế Huy làm cho tỉnh táo lại, không hiểu suy nghĩ của đứa nhỏ này thế nào nữa. Cậu ấy kiên trì gọi cô là chị cả, bảo gọi cô là chị Biên không khí phách bằng chị cả nên thỉnh thoảng có người cũng gọi cô như vậy. Thế nên có thể coi chị cả là danh hiệu của cô ở chợ.
“Oa! Chị cả, để tôi mang các thứ về cho chị nhé.” Cậu ấy thích nhất là ăn gà Cung Bảo, hôm nay cậu phải tích cực lấy lòng chị cả hơn mới được, biết đâu đồ ăn trong hộp cơm gà Cung Bảo trưa nay của cậu ta sẽ nhiều hơn mọi khi thì sao.
“Được rồi, chúng ta đi thôi. Có lẽ bây giờ An An đã dậy rồi.” Biên Duyên nhìn đồ trên xe đẩy của Kế Huy một chút rồi vẫy tay tạm biệt Dương Địa Hải và mọi người.
Kế Huy giúp Biên Duyên bỏ đồ lên xe dã ngoại, cuối cùng cậu ấy còn liên tục nhờ cô để lại cho họ mấy phần gà Cung Bảo rồi mới lưu luyến rời đi.
Dù sao cách làm gà Cung Bảo rất đơn giản mà cả trẻ con lẫn người lớn đều rất thích ăn.
Cô gọi An An dậy, hai người cùng ăn bữa sáng sau đó cô mới bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Đến buổi trưa, từng đĩa gà Cung Bảo có màu đỏ tươi, thịt gà tươi mềm kết hợp với vị cay và mặn được đem ra bán.
Biên Duyên nhìn mọi người xếp thành hàng dài, cuối cùng cô cũng xác định chuyện tối qua không hề ảnh hưởng đến họ chút nào, nên ăn uống thì ăn uống, nên tâm sự vẫn tâm sự như bình thường!
Bán xong Biên Duyên nhìn Dương Húc và mấy đứa trẻ vui vẻ chơi đùa ngoài xe, cô kéo rèm cửa lại bắt đầu hấp thu năng lượng trong tinh hạch.
Trước khi mở thiết bị chuyển đổi năng lượng Biên Duyên còn cố ý dặn dò hệ thống nếu lúc cô tăng cấp mà có động tĩnh thì nhất định phải tăng thêm một lớp bảo vệ cho xe Món Ngon để che giấu chuyện này, ngăn lại mọi động tĩnh trong xe dã ngoại.
Cô không muốn mọi người biết cô thăng cấp dị năng ở bên trong xe Món Ngon.
Quá trình chuyển đổi năng lượng bắt đầu, Biên Duyên cảm nhận được một luồng dị năng mạnh mẽ tiến vào cơ thể, sau đó nguồn dị năng này từ từ tiến vào hạch dị năng trong cơ thể theo sự dẫn dắt của cô.
Cô đưa từ từ đưa năng lượng vào trong, đến khi cô cảm nhận được hạch dị năng bắt chứa đầy và sắp tràn ra bên ngoài, Biên Duyên vội vàng tăng tốc hấp thu dị năng và đưa tất cả chúng về phía hạch dị năng.
Nhưng cô không biết, lúc cô đang cố gắng đột phá dị năng cấp một thì mọi thứ trong xe Món Ngon đều lơ lửng trong không trung, mọi thứ đều thay đổi theo hơi thở của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận