Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 291: Vô Đề

“Được chứ, đi thôi, tôi dẫn cô ra ngoài tham quan.”Qua Na mỉm cười gật đầu, hạch linh của cường giả thường sẽ tự lựa chọn người thừa kế thích hợp nhất kế thừa lực lượng của chúng, thế nhưng không ngờ rằng rết tổ lại lựa chọn một người ngoại tộc.
“Cảm ơn.” Biên Duyên nghe rồi cất hạch linh vào, rồi cúi đầu chào bức bích họa rết tổ.
Qua Na thấy vậy thì mỉm cười hài lòng rồi dẫn cô ra ngoài dạo.
Dọc đường đi có rất nhiều tộc nhân tò mò chạy tới chào hỏi, nhưng mà để tránh xảy ra chuyện gì phiền phức, Qua Na không công khai thân phận ngoại tộc của Biên Duyên.
Nhưng Biên Duyên lại vô cùng khiếp sợ khi nhìn thấy những đặc điểm của động vật được kết hợp cực kỳ hoàn mỹ trên người bọn họ.
Đặc điểm của động vật xuất hiện trên người bọn họ hài hòa đến lạ!
Sau khi ở trấn Ô Đồ vài ngày, Biên Duyên đã hiểu biết phần nào người dân nơi đây, đừng nhìn vẻ bề ngoài hung hăng của bọn họ mà đánh đồng, biểu hiện của họ với người xa lạ như cô rất ôn hòa.
Điều khiến Biên Duyên chú ý chính là đặc điểm động vật trên người bọn họ, ban đầu cô cứ nghĩ rằng bọn họ có những đặc điểm ấy thì sẽ không săn bắt nhìn động vật có chút đặc điểm giống mình, mãi đến khi gia đình Đạt, gia đình có bộ lông chim trĩ trên người, mời cô đến nhà ăn cơm, vừa bước vào thì thấy con gà nướng nóng hôi hổi đặt trên bàn, thế là cô bèn hỏi thử.
Sau đó Đạt nói với cô rằng tuy bọn họ là người thú nhưng không phải tiến hóa từ các loài động vật, mà là vì để thích nghi mới môi trường xung quanh bọn họ mới chậm rãi thức tỉnh năng lực qua một quá trình dài, vậy nên ở đây có người ăn thịt mà cũng có người ăn chay, đó là tùy vào sở thích của từng người, chỉ cần bạn có năng lực thì bạn có thể bắt chúng.
Đương nhiên, phần lớn mọi người sẽ không bắt con non và động vật đang mang thai.
Biên Duyên ăn ngon, nhận đặc sản rồi ngồi lên lưng du thú tiễn biệt mọi người
Dù sao, ở quặng mỏ vẫn đang có người đợi cô, nếu cô không về thì Vân Tô sẽ nghĩ cô xảy ra chuyện không may.
“Qua Na, mọi người, hẹn gặp lại!” Biên Duyên ngồi trên lưng du thú vẫy tay, vỗ nó, bóng dáng một thú hai người dần dần khuất xa.
Trên đường trở về, Biên Duyên chợt nảy ra một suy nghĩ, nếu có thể thì cô muốn xây một căn nhà gần đây, không khí và thiên nhiên nơi đây khiến cô muốn yên ổn ở lại một khoảng thời gian.
Đợi đến khi đoàn sứ giả lên mặt đất ký hiệp nghị hòa bình xong thì biết đâu cô có thể biến ý nghĩ đó thành hiện thực.
“Tạp Nỗ, cảm ơn anh đã dẫn tôi đến gặp Qua Na, tôi đi đây, hẹn gặp lại nhé!” Lần trước Biên Duyên đã bị anh ta phát hiện bên cạnh vách núi, cô vuốt ve con dực thú được triệu hồi trên trời, rồi mỉm cười nói lời từ biệt với Tạp Nỗ.
“Hẹn gặp lại, trấn Ô Đồ luôn chào đón cô.” Tạp Nỗ nghiêm trang nhìn cô, trong lòng anh ta, Biên Duyên là một người ngoại tộc tốt bụng, đó là bởi cô đã đưa hạch linh của rết tổ lưu lạc bên ngoài trở về, hơn nữa hạch linh còn lựa chọn cô làm người kế thừa, chỉ điểm ấy đã đủ chứng minh rằng cô rất hiền lành, không hề có ác ý với bọn họ.
Sau khi bay lên một lúc, Biên Duyên đưa một tia ý thức vào đầu dực thú sai khiến nó bay về phía quặng mỏ.
Chuyến bay này mất tận một tuần.
“Sao giờ mới trở về?” Lúc chạng vạng, dực thú đáp đất, Vân Tô vừa nghe động tĩnh thì đã dẫn người chạy tới giúp đỡ cô nhảy xuống dực thú, nếu cô về muộn một ngày nữa thì anh sẽ dẫn người đến hồ rồi một mình đi tìm cô.
“Có thu hoạch bất ngờ đấy, thành tích của mọi người lần này khá lắm!” Biên Duyên nhìn dòng người vô tận đi ra từ trong động, đảo qua một lượt rồi phát hiện rằng nửa tháng qua, thực lực của mỗi người đều tăng tiến rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận