Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 302: Vô Đề

Biên Duyên củng cố tu vi một lượt sau đó mở mắt ra.
Trong con ngươi đen nhánh của cô hiện ra một vầng sáng màu lam, trong thoáng chốc ấy giống như có dòng điện chạy vụt qua, suy nghĩ trong đầu Biên Duyên trở lên thông suốt, bất cứ hình ảnh nào xuất hiện trong phạm vi lĩnh vực mà cô muốn xem sẽ lập tức hiện ra rõ ràng trong đầu cô.
Hai tay Biên Duyên hơi động, chùm ánh sáng màu lam mang theo dòng điện bắt đầu hội tụ ở phía trước, chỉ cần trong đầu cô nảy sinh ý niệm thì chùm dáng màu lam này có thể san bằng tòa biệt thự trước mắt ngay lập tức.
Trong lúc hít thở, Biên Duyên kích động thu hồi chùm sáng màu lam.
Năm lượng bên trong hạch linh rết tổ trực tiếp giúp cô đột phá cấp năm lên đến cấp sáu trung cấp. Hiện giờ cô mới phát hiện ra, dị năng lên tới cấp năm về sau, mỗi một lần thăng cấp sẽ là một lần thực lực tăng trưởng mạnh mẽ. Biên Duyên không hề nói quá, hiện giờ chỉ cần cô muốn, cô có thể dựa vào sức của một mình cô hủy diệt cả Tây Thành.
Ngay cả ở bên dưới thế giới sương mù, số lượng sinh vật đạt tới cấp sáu trong chủng tộc có trí tuệ cũng không nhiều, điều này khiến cho Biên Duyên an tâm không ít.
Sau khi đột phá tới cấp sáu, nếu như gặp phải phần tử cấp sáu phản đối hòa bình trong chủng tộc có trí tuệ ở thế dưới lòng đất thì bọn họ sẽ không đến mức rơi vào bị động.
Chẳng qua Biên Duyên cũng không hy vọng gặp phải chuyện này, dù sao hai vị dị năng cấp sáu đánh nhau sẽ phá hỏng diện tích cực kỳ lớn.
Buổi sáng hôm nay, sau khi Biên Duyên đưa An An tới trường học, cô nhìn xe Món Ngón trong bãi đỗ xe đã rất lâu chưa đi ra ngoài thì suy nghĩ một lát cảm thấy gần đây bản thân cô cũng rảnh rỗi không có việc gì, vì thế Biên Duyên quyết định nấu vài món ngon lái xe tới chợ cung cấp bữa ăn ngon cho mọi người.
Nghĩ là làm, cô đi ngay tới quán bán hàng lưu động ở cửa thành mua lấy một con heo hoang biến dị mang về, sau đó cô tiến vào xe Món Ngon bắt đầu chuẩn bị.
Móng heo và chân giò sơ chế xong thì được để sang một bên, cô định chuẩn bị để đấy đến tối nấu cho mọi người trong nhà. Còn thịt ba chỉ thơm ngon trên người heo thì cô mang nấu thành thịt kho tàu bán cho mọi người ở chợ.
Biên Duyên quyết định xong thì vứt cả tảng thịt ba chỉ vào trong máy chuyển đổi, sau khi vài tiếng kêu nhỏ vang lên, chỉ trong chốc lát từng miếng thịt ba chỉ được cắt đều tăm tắp từ trong cửa ra lăn xuống khay đựng đã được cô chuẩn bị trước.
Mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng, Biên Duyên bắt đầu bắc nồi xào thịt ba chỉ với nước màu, chờ tới khi thịt ba chỉ chuẩn sang màu vàng xém cạnh thì cô mới cho gia vị vào tiếp tục đảo đều, đến khi có mùi thơm bốc ra thì Biên Duyên cho thêm nước bắt đầu hầm nhừ.
Trong lúc chờ thịt ba chỉ mềm, cô lại mang gạo ra để loại bỏ tạp chất sau đó cắt thành hình dáng hạt gạo giống với trước đây, cuối cùng cô mang gạo đi vo rồi bỏ vào trong dụng cụ nấu cơm.
Bởi vì đã lâu rồi cô chưa ra ngoài bày quầy bán hàng, Biên Duyên nhân lúc rảnh tay này vội vàng kiểm kê lại số lượng hộp cơm còn thừa trong xe Món Ngon, thấy số lượng hộp đủ để bán hết buổi trưa hôm nay cô cũng yên tâm hẳn.
Mùi thơm trong nồi dần dần tỏa ra xung quanh, Biên Duyên mở nắp nồi thịt kho bắt đầu đảo lên. Cô ngửi mùi thơm xộc thẳng vào mũi, nhìn từng miếng thịt núng nính đều màu trong nồi, Biên Duyên có cảm giác như bản thân cô cũng bắt đầu tiết nước bọt.
Cô lấy chiếc đũa chọc thử thấy thịt đã đủ mềm thì bắt đầu lấy ra khay đựng khoai tây đã chuẩn bị sẵn đổ vào trong nồi lớn.
Nửa giờ sau, Biên Duyên nhìn miếng thịt kho tàu bóng nhẫy màu tím ở trong nồi giật nhẹ khóe miệng. Quả nhiên hồi lâu không nấu ăn, cô nhìn màu sắc trong nồi này lại cảm thấy không quen rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận