Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 174: Vô Đề
Nhìn bóng dáng Biên Duyên đi xuống tầng, Vân Tô liếc nhìn em trai ngốc bên cạnh với ánh mắt phức tạp, trong lòng thầm nói, lúc này Lạc Hồng đoán đúng thật rồi, nhưng mà trước mắt thì không thể nói cho cậu ta biết, vì thế anh chỉ có thể mở miệng nói với em trai ngốc sắp bùng nổ vì câu nói của Biên Duyên: “Gọi những người khác, vừa đi vừa nói chuyện.”
Tạm thời thì không cần nghỉ ngơi, trên đường đi vực sâu thì anh sẽ dạy cho mọi người cách hấp thu năng lượng trong tinh hạch ở trên xe. Hấp thu năng lượng không chỉ có thể hồi phục và thăng cấp, mà còn có thể loại trừ sự mỏi mệt của cơ thể.
“Được, em đi gọi bọn họ.” Nói xong, Lạc Hồng nhìn cánh cửa đã hỏng bên cạnh một cái rồi chạy nhanh như một cơn gió, cảm xúc của cậu ta đúng là tới cũng nhanh và đi cũng nhanh.
Nhìn tinh hạch trong tay đã bị anh hút hết năng lượng, Vân Tô lấy điện thoại trong túi áo ra gọi một cuộc, anh về phòng thay một bộ quần áo mới, sau đó mới đi xuống tầng.
“Đại ca!” Mấy người đang chờ ở phòng khách thấy Vân Tô xuống thì không hề lo lắng nữa, chỉ còn lại sự vui mừng không thể kìm chế khi thấy đại ca xuất hiện trước mặt họ với tinh thần không tệ lắm, rốt cuộc thì mọi người đều biết trạng thái của đại ca lúc mới trở về xấu thế nào.
Hơn nữa, có vẻ là Lạc Hồng đã nhắc nhở bọn họ một chút rồi.
“Đợi lên đường rồi nói, đi thôi!” Vân Tô gật gật đầu với họ, sau đó anh dẫn đám người đi ra sảnh lớn.
Đoàn người đi qua sân đến chỗ cửa sau, anh ra hiệu cho những người khác đi trước một bước, sau đó đi về phía xe Món Ngon.
“Tiểu Duyên, hôm nay thật sự rất cảm ơn cô, lát nữa sẽ có người đưa tinh hạch của thú đêm tới, cô nhớ nhận đấy.” Sau khi lên xe, Vân Tô nhìn Biên Duyên đang đeo tạp dề vội vàng làm việc rồi nói với giọng dịu dàng.
Lúc đang dạy anh hấp thu tinh hạch thì Biên Duyên còn thuận tiện giúp anh tăng một cấp, theo cách nói của cô thì anh có đủ năng lượng để lên cấp bốn từ lâu rồi, cuộc chiến hôm qua với quái vật là một cơ hội của anh, khi năng lượng trong dị năng hạch của anh cạn kiệt, Vân Tô uống canh phục hồi rồi lại liên tục hấp thu năng lượng bên trong tinh hạch cấp ba, cho nên anh mới đột phá ngay lập tức.
Bậc dị năng đột phá cấp bốn, có thể nói sẽ tăng hệ số an toàn lên gấp bội với nhóm người Vân Tô phải đi xuyên suốt đêm.
"Tốt rồi, vừa rồi tôi đã chuẩn bị xong món ăn hồi phục, trước khi xuất phát anh nhớ cầm theo đấy." Biên Duyên nghe thế, nhìn anh nhẹ gật đầu.
"Ừm, thế tôi đi trước, đêm gặp lại." Vân Tô nghe tiếng đồng đội đang gọi bên ngoài, anh cũng không kéo dài thời gian nữa.
"Được rồi, anh nhớ chú ý an toàn." Biên Duyên đứng ở cửa sổ, cười rồi vẫy tay với anh.
Cô nhìn bóng lưng của anh rời khỏi cổng, nụ cười trên mặt cũng dần dần tắt đi. Phải khen anh không thẹn là nam phụ, không những học cách hấp thụ tinh hạch nhanh mà bây giờ còn có chỉ số thông minh cao ngất ngưỡng có thể suy một ra ba.
Tuy bậc dị năng tăng rồi, Biên Duyên lại có chút lo lắng con đường mờ mịt phía trước của họ.
Nhưng bây giờ xem như cô có lo lắng cũng không còn cách nào khác, thứ duy nhất cô có thể làm ngay lúc này là làm thêm một ít món ăn hồi phục cho anh. Dù sao thì cô cũng thấy rất rõ quyết tâm của Vân Tô.
Vì dưới lớp sương mù kia, có muôn ngàn nguy hiểm cho nên cô cần nấu những món ăn đơn giản và dễ dàng cầm theo nhất.
Nghĩ một hồi, cô quyết định làm món ăn hồi phục thành hai cái bánh thịt lớn chừng nắm đấm của trẻ em, như thế vừa cất vào người nhẹ nhàng và rất thuận tiện khi muốn lấy ra ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận