Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 301: Vô Đề

Khi cậu ta đưa mắt nhìn lại đĩa bánh bao của bản thân thì vô tình nhìn thấy trên ống tay áo của anh họ dính một ít bột mì. Trong nháy mắt Lạc Hồng hiểu rõ chân tướng, cậu ta nhìn chiếc bánh bao trong tay không dám nói thêm gì nữa, chỉ biết cúi đầu nhắm mắt gặm từng miếng một. Nói thật thì dù chúng hơi xấu chút nhưng hương vị vẫn khá ngon, hơn đồ ăn mấy ngày hôm trước nhiều.
Biên Duyên nhìn Lạc Hồng ấm ức vùi đầu gặm hết đống bánh bao “hình thù quái lạ”, lúc cậu ta ngẩng đầu nhìn cô đầy đáng thương, Biên Duyên chỉ cầm lên một chiếc bánh bao rồi thả vào trong bát của mình.
“Lạc Hồng, đây là tình cảm anh cậu dành cho cậu, cậu cố ăn nhiều vào.” Sao đó cô còn vô tình bồi thêm một câu.
“Chị Biên, tôi chia bớt tình cảm của anh tôi cho chị được không?” Lạc Hồng ấm ức trợn mắt nhìn cô.
“Tình cảm anh cậu dành cho cậu nhiều tới mức tràn ra cả ngoài vỏ bánh bao, cậu phải từ từ cảm nhận.” Biên Duyên cười khúc khích, cô vẫn thích chiếc bánh bao trắng trẻo tròn trịa đáng yêu của bản thân hơn.
Lạc Hồng nghe vậy thì đưa mắt nhìn bác Hai, đáng tiếc trong mắt bác Hai của cậu ta bây giờ ngoại trừ An An thì chỉ còn bánh bao, quả thật không có ánh mắt dư thừa nào nhìn thấy cậu ta cả.
Xuyên suốt bữa sáng, ngay dưới ánh mắt u oán của Lạc Hồng mọi người ăn uống vô cùng vui vẻ. Cậu ta ăn xong hết những “tình cảm” anh họ dành cho bản thân thì xúc động muốn khóc đưa tay với lấy những chiếc bánh bao do Biên Duyên làm.
Tuy rằng mùi vị của chúng không khác nhau lắm, nhưng với Lạc Hồng mà nói bánh bao do chị Biên làm ăn ngon hơn nhiều!
Ăn sáng xong, mọi người nghỉ ngơi một lát rồi ai lại bận việc người lấy.
Lạc Hồng theo Vân Tô tới Chấp Băng làm việc, Lạc Thu Minh trở về ăn sáng xong thì lập tức đi nghỉ ngơi, ngay cả An An cũng bị chú Vân nắm tay dẫn tới trường học gần đó.
Biên Duyên nghe nói trường học này do trưởng khu mới nhậm chức đề nghị xây dựng. Chẳng qua trường học này có khác với trước đó, tất cả những đứa trẻ trong độ tuổi đến trường đều có thể tới đây học, cho dù không có tinh hạch cũng không sao. Chỉ một quy tắc ấy đã khiến cho không ít phụ huynh cảm động muốn khóc.
Còn Biên Duyên đột nhiên trở lên rảnh rỗi suy nghĩ một lát rồi đi ra bãi đỗ xe.
“Rút ra năng lượng.” Hiện giờ hạch linh của rết tổ đã hoàn toàn thuộc về cô. Biên Duyên định nhân dịp rảnh tối nay chuẩn bị rút ra hấp thu năng lượng sau đó đột phá thực lực cấp năm đỉnh phong hiện giờ.
[Đang rút ra năng lượng, xin ký chủ cẩn thận năng lượng bùng nổ…]
Bên trong hạch linh của rết tổ ẩn chứa nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ vì thế hệ thống mới mở miệng nhắc nhở Biên Duyên.
Mà Biên Duyên cũng hiểu rõ điều ấy vì thế trong lúc hấp thu năng lượng cô vô cùng cẩn thận, năng lượng bên trong hạch linh vô cùng tinh khiết dồi dào hơn nữa còn có bộ phận chuyển hóa năng lượng hỗ trợ nên mức độ nguy hiểm cô gặp phải thấp hơn đời sau của rết tổ nhiều.
----------
Thời gian trôi qua từng chút một, năng lượng bên trong hạch linh của rết tổ dần chuyển hóa tiến vào trong cơ thể Biên Duyên. Cô cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào di chuyển nhanh chóng trong người, Biên Duyên tập trung tinh thần bắt đầu dẫn dắt chúng tiến về chỗ tinh hạch trong thân thể mình.
Tinh hạch trong người Biên Duyên đã đạt tới cấp năm đỉnh phong bây giờ được nguồn năng lượng khổng lồ này tấn công mạnh vào liên tục, hàng rào ngăn trở tấn cấp lập tức bị phá vỡ. Ngay khi Biên Duyên đột phá cấp sáu, tinh hạch trong cơ thể cô xung đột ,đột nhiên sinh ra biến hóa.
Tinh hạch vỡ vụn bay tứ tán khắp toàn thân để mở rộng kinh mạch sau đó quay trở về, cuối cùng chúng tụ tập ở đan điền của cô tạo thành một đám mây mù có màu sắc rực rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận