Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 219: Vô Đề
Cùng lúc đó, trong đầu của anh ta lại nhớ đến lúc bản thân nói chuyện với cha mẹ về chuyện hủy hôn. Lúc đó, mẹ của anh ta nói rằng: "Lúc cô bé này còn nhỏ đáng yêu, hiểu chuyện lắm. Nhưng mà sao khi lớn lên tính cách lại thay đổi trái ngược như vậy chứ, đúng là đáng tiếc mà!"
"Đúng vậy, hơn mười năm trước Cố Hàm Ngọc đã ăn Tịnh Lam rồi thức tỉnh tinh thần lực, tinh thần của cô ta là ám thị, cô ta hủy hoại không chỉ mỗi mình tôi." Biên Duyên nhìn lông mày của Thích Uyên nhíu lại, khóe môi hơi cong lên.
"Ngay cả con của tôi, cũng vì cô ta đã ám thị tinh thần lực, mới xuất hiện chuyện tôi vào phòng của Vân Tô.
Còn về chuyện anh quan tâm cô ta như thế, ai đâu biết cô ta có ám thị vào anh hay không chứ. Dù sao, cô ta đê tiện như thế đấy." Biên Duyên nhìn Cố Hàm Ngọc cố hết sức liều mạng lắc đầu, lại cảm thấy chưa đủ, chỉ thiếu chưa ném cô ta vào vực sâu thôi.
"Anh đã nghe được chuyện cô ta đã hủy hoại tôi và cả nhà của tôi, vẫn muốn dẫn cô ta đi sao?" Lúc Biên Duyên nói chuyện, cũng từ từ đi đến gần hai người, cô không lập tức giải quyết Cố Hàm Ngọc, cô sẽ học theo cô ta, tạo ra một cái lồng giam đầy máu tanh và sợ hãi ở tận sâu trong đáy lòng của Cố Hàm Ngọc, nhốt cô ta cả đời trong đó. Nhưng vẫn phải âm thầm để lại một tia sáng cho cô ta, khiến cô ta liên tục luẩn quẩn trong vòng tuần hoàn kinh khủng và tuyệt vọng đó.
"Biên Duyên, chuyện cô ấy gây cho cô, sau này tôi sẽ đền bù lại. Nhưng bây giờ dưới sương mù có rất nhiều nguy hiểm chuyện này có thể đi lên rồi hãy nói lại được không?" Thích Uyên nhìn người phụ nữ trong lồng ngực mình với ánh mắt phức tạp, dù cô ta có làm nhiều chuyện không thể quay đầu được nhưng cô ta vẫn thật lòng đối xử với mình. Anh ta tin chắc cô ta không ám thị tinh thần vào mình, vì vậy anh ta không thể giao người cho Biên Duyên được.
"Không được!" Khi khoảng cách của Biên Duyên với hai người ba mét, cô dừng bước.
"Tôi không ra tay với cô, nhưng cô đừng hòng cướp cô ấy khỏi tay tôi." Thích Uyên nhìn Biên Duyên, ánh mắt vô cùng kiên quyết.
"Tôi không biết đoàn viên Liệt Hỏa thấy hình ảnh anh không phân biệt đúng sai thế này, nghĩ gì nhỉ?" Gương mặt của Biên Duyên lộ ra vẻ không vui, xem ra hôm nay muốn bắt Cố Hàm Ngọc đi cũng khó đây.
"Cô muốn giữ người lại, thì phải xem cô có bản lĩnh hay không đã." Cô vừa nói dứt lời, một nguồn năng lượng vô hình lập tức theo lĩnh vực cuồn cuộn lao đến chỗ hai người.
Thích Uyên phát hiện sát khí bất ngờ tấn công, lập tức ôm Cố Hàm Ngọc lách mình trốn, đúng lúc góc áo vẫn bị sát khí này xoắn rơi một mảnh.
Tấn công vô hình như thế là lần đầu tiên Thích Uyên gặp phải, nhưng sau khi anh ta đã trải qua các cuộc chiến trong tận thế rồi, tuy không thể đánh trả nhưng dựa vào khí tức của anh ta cũng có thể nhanh chóng tránh được đòn tấn công kia.
Sau mấy hiệp, tuy trên người Thích Uyên không xuất hiện vết thương, nhưng Cố Hàm Ngọc luôn vùi ở trong ngực anh ta bắt đầu chữa trị cho mình. Vì khi Biên Duyên đánh nhau với Thích Uyên, cô không có cách nào tập trung vào cô ta được.
Sau khi Cố Hàm Ngọc chữa trị cho mình xong, vỗ vỗ cánh tay Thích Uyên để anh thả bản thân xuống.
Cô ta có thể tự bảo vệ được mình, Thích Uyên ra tay cũng thoải mái hơn vừa rồi rất nhiều. Nếu như Biên Duyên không chịu nghe lời anh ta nói, thì cứ tạm thời bắt người lại trước vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận