Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 69: Vô Đề

"Hửm?" Lúc cô chuẩn bị rời đi, trực giác thứ sáu nói cho biết đang có nguy hiểm đang đến gần cô.
Vèo... Vèo C-H-Í-T... T... T...
Cỏ dại xung quanh đua đưa, nguy hiểm đã đi vào phạm vị dị năng của cô đang bao phủ, Biên Duyên nhìn xung quanh đột nhiên có vài chục con chuột biến dị chui ra, gương mặt cô cũng hơi trắng bệch.
Cô chọc phải ổ chuột rồi!
Sau khi Biên Duyên tỉ mỉ kiểm tra lại, mới phát hiện có hơn ba mươi con thú biến dị đã bước vào phạm vi bao phủ của dị năng của mình.
Biên Duyên hơi cử động con chuột biến dị hơi nặng trong tay, cô nghi ngờ con này là con thủ lĩnh của đám chuột này đấy.
"Hơn ba mươi con à, lần đầu tiên săn giết cũng có chút kích thích đấy chứ!" Hai tay của Biên Duyên hơi cử động, hơn mười cây châm bạc từ túi của cô bay ra, nhưng bây giờ chúng không rơi xuống trên hai tay cô nữa, mà sắp xếp thành hàng lơ lửng xung quanh cơ thể của cô.
Biên Duyên nhìn xung quanh, nhìn từng con thú biến dị đang hung dữ nhìn mình, mặc dù cô cũng sợ thật đấy nhưng cô vẫn đang cố gắng kìm chế tâm trạng của mình, vì cô biết chỉ cần cô sống ở tận thế này, dù lần đầu tiên cô gặp hình ảnh như thế, nhưng đây cũng không phải lần cuối cùng.
Cô muốn sống sót thì phải nhanh chóng thích ứng nó.
Mà chuyện tối kỵ nhất khi muốn chiến đấu với thú biến dị là bối rối, vì vậy dù bây giờ cô rất sợ hãi nhưng cô cũng phải ép mình tỉnh táo lại trong thời gian nhanh nhất.
Sau khi đám thú biến dị kia hít sâu vài hơi, đã có mấy con nhe bộ hàm sắc nhọn của nó ra, nhào đến chỗ cô.
Biên Duyên thấy thế, cơ thể cũng nhanh chóng lóe lên, lúc cô đưa tay ra một cây châm bạc lập tức đâm thẳng vào con chuột biến dị ở phía sau lưng, một tiếng gào thảm vang lên, càng ngày có càng nhiều chuột biến dị tấn công tới tấp vào Biên Duyên.
Cả đám lút nhút, người thường trông thấy đã hoảng sợ rồi, chứ đừng nói chi là đánh trực diện với bọn chúng.
Biên Duyên vừa né đòn tấn công của chúng, vừa huy động châm bạc đang bay xung quanh cơ thể mình đánh trả lại. Dù đống châm bạc này do cô mua về, nhưng chúng đã được cô bôi lên thân nó chất lỏng đặc biệt, cho nên chỉ cần cây châm có thể sượt rách da, thì không cần đến mười giây con mồi đã tê liệt toàn thân, rồi cứng ngắc ngã xuống rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, chuột biến dị nằm vật xuống xung quanh Biên Duyên cũng càng lúc càng nhiều hơn.
Biên Duyên thấy có một con lông màu hồng phấn nhào đến mình, cô siết chặt nắm đấm, xoay người qua một bên tránh né rồi nện một đấm thật mạnh trên đầu con chuột biến dị.
Phụt!
Cơ thể con chuột kia lập tức rơi xuống đất, máu bắn tung tóe lên vài chiếc lá khô.
Biên Duyên không chỉ đã thức tỉnh dị năng, lúc trước, hệ thống còn lợi dụng năng lượng để giúp cô cường hóa cơ thể lên, cho nên một quyền của cô giáng xuống cũng đã tạo thiệt hại cho chuột biến dị rất lớn.
"Đến đây đi." Biên Duyên nhìn phía trước còn sót lại ba con chuột biến dị, cô vừa thốt lên, vừa nở một nụ cười đầy nguy hiểm.
Còn về chuyện sao bây giờ cô không dùng châm trên cơ thể tấn công nữa, thì bởi vì các ngân châm còn lại trên eo cô đều đã dính loại độc cực mạnh rồi, cho nên cô không muốn dùng nó đánh mấy con chuột biến dị này. Vì vậy, khi cô thấy đám chuột đã say độc nằm rạp ra đất gần hết rồi, cô quyết định chọn cách dùng nắm đấm đánh mấy con chuột biến dị còn sót lại.
Chít chít!
Ba con chuột biến dị còn sót lại nhìn xung quanh thấy xác của bạn mình, lại nhìn đến nắm tay đang nhỏ máu như ác ma của Biên Duyên, ba con chuột biến dị kia liếc nhau rồi kêu C-H-Í-T... T... T, sợ hãi run rẩy cơ thể rồi quay người, ba chân bốn cẳng chạy mất dạng.
"Phù." Biên Duyên thấy chuột biến dị rời đi rồi, mới không quan tâm hình tượng mà ngồi co quắp trên tảng đá gần đó, thật sự sau khi qua khỏi trận chiến này, hai chân của cô cũng đã sợ đến mức run lẩy bẩy lên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận