Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 192: Vô Đề

Nhìn ánh sáng chung quanh dần dần sáng lên, lúc này cô mới cẩn thận đánh giá chung quanh.
Đầu tiên là bầu trời, tuy phía trên có nắng mai nhưng sau khi Biên Duyên ngẩng lên nhìn bầu trời tìm kiếm một vòng thì mãi vẫn không thể nhìn thấy thứ gì có vẻ ngoài tương tự với mặt trời cả, hơn nữa nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra toàn bộ bầu trời phía trên đều do mây mù trắng tinh khôi tạo thành, mà hình như ánh sáng chiếu rọi xung quanh lúc này cũng xuất phát từ trong đám mây trắng kia.
Biên Duyên nhìn qua bầu trời rồi tìm sừng đá cao lớn nhất trên người con quái vật khổng lồ để bò lên, sau khi đứng ở phía trên, cuối cùng cô cũng đã thấy rõ hoàn cảnh xung quanh.
Ánh mắt cô nhìn về phía trước con quái vật khổng lồ, hồ nước dày đặc sương đen khi bọn họ xuyên qua bây giờ trông vô cùng bình tĩnh, vả lại, màu sắc của hồ nước cũng rất khác với tối hôm qua lúc cô tới đây. Lúc ấy, cô có thể nhìn thấy mặt hồ trong suốt, nhưng bây giờ chỉ còn có thể nhìn thấy một màu đen kịt.
Tiếp theo chính là hoàn cảnh chung quanh, những núi đá kia quả thực là núi đá, mà vẻ hoang vu kia cũng vô cùng hoang vu.
Chẳng qua điều khiến Biên Duyên ngạc nhiên nhất chính là toàn bộ cảnh sắc xung quanh đều bị phủ một màu đen kịt, dường như nơi này đã bị người ta lấy mực đen nhuộm kín vậy.
Hơn nữa, vì có ánh sáng soi đường mà cô đứng ở trên người con quái vật khổng lồ có thể nhìn thấy được không ít quái thú có hình dáng kỳ quái đang chui ra từ mọi ngóc ngách.
Tuy chúng nó có vẻ ngoài khác nhau nhưng lại có chung một đặc điểm, đó chính là thân hình của chúng rất lớn, đương nhiên là vẫn không thể so sánh được với con quái vật khổng lồ dưới chân Biên Duyên nhưng nếu so sánh với con người thì vẫn được coi là rất lớn.
Hơn nữa, cô có thể thấy được những quái thú hình dạng kỳ lạ kia e dè trước con quái vật khổng lồ phía dưới cô này, bởi vì khi bọn họ đi đến bên hồ để uống nước thì không có ai dám bén mảng tới gần cả.
Cô quay đầu lại, bắt đầu đánh giá thân hình của con quái vật khổng lồ.
Biên Duyên đứng ở phía trên, có thể thấy được hình thể của nó ít nhất cũng phải dài đến hai trăm thước, mà ở trước mắt cô chính là trên một tảng sừng đá ở ngay chính giữa cơ thể nó.
Đến khi Biên Duyên nghe thấy tiếng ngáy đinh tai nhức óc ở bên cạnh thì bèn bám lấy sừng đá của nó, khoác ba lô lên lưng chuẩn bị xuống khỏi cơ thể của con quái vật khổng lồ, sau đó xuất phát đi tìm những người khác.
Bịch!
Ngay khi cô sắp xuống khỏi cơ thể của con quái vật khổng lồ thì phía trước đột nhiên vang lên một âm thanh.
Biên Duyên đang chuẩn bị nhảy xuống nhìn lại, chợt cảm giác cơ thể mình chấn động liên hồi, sau đó cô lại bị con quái vật khổng lồ hất lại về chỗ vừa mới định rời đi ban đầu.
Biên Duyên sờ sờ cặp mông bị ngã đến đau điếng, dứt khoát đứng dậy bò lên sừng đá.
Sau đó cô nhìn thấy một cảnh tượng khiến cô trợn mắt há mồm.
Ngay trước mặt con quái vật khổng lồ lại là một con quái vật khổng lồ khác trông chẳng khác gì con ở dưới chân chân cô đang đi về phía bọn họ.
Biên Duyên cảm nhận được những bước chân xóc nảy của con quái vật khổng lồ, ngay cả từ bước chân đắc ý của nó cũng có thể cảm nhận được niềm vui sướng hân hoan.
Sau đó, cô nhìn thấy khi hai con quái vật gặp nhau thì lập tức dán cổ cọ xát.
Biên Duyên ôm sừng đá cố kìm lại chấn động để ngồi vững trên người con quái vật khổng lồ, nhìn những mảnh đá vụn rơi xuống mà cảm thấy mặt mình cũng đau theo. Cô khẽ giơ tay lên, lặng lẽ khép bàn tay lại xoa mấy cái trên chiếc cổ trắng nõn của mình.
Cọ thế này cũng sắp tróc da luôn rồi đó!
Hay lắm, cô vừa mới nói xong thì chúng nó lại không cọ nữa, nhưng nhìn hai cái đầu khổng lồ cách cô ngày càng gần, Biên Duyên đột nhiên cảm thấy thật ra chúng nó vẫn có thể tiếp tục cọ, thật đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận