Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 84: Vô Đề
“Nếu cô đã nói như vậy, tôi mà từ chối thì quá bất kính rồi.” Vân Tô nghe vậy thì nhếch môi, lời này của Biên Duyên quả thực rất đúng ý.
“Yên tâm nhận lấy là được.” Biên Duyên cười một cái nói.
“Phía trước chính là phòng tu luyện chuyên dụng của tôi.” Vân Tô vừa nói vừa chỉ về phía trước, là một con đường nhỏ đi thông tới phòng tu luyện dưới mặt đất.
Đi xuống theo bậc thang, Biên Duyên nhìn thấy một cửa lớn màu bạc nặng nề.
“Phòng huấn luyện của đoàn trưởng, quả thực khác biệt, cơm tôi nấu đúng là đáng giá.” Sau khi mở cửa, Biên Duyên nhìn sân huấn luyện to lớn và đủ loại thiết bị bên trong, mắt cô sáng rực lên, không hổ là phòng chuyên dụng của đoàn trưởng, mọi thứ bên trong rất đầy đủ.
“Ai nói không phải chứ, qua đây ghi lại dấu vân tay đi, sau này có thể tới bất cứ lúc nào.” Vân Tô ấn màn hình điều khiển mấy lần, sau đó vẫy vẫy tay với Biên Duyên.
“Kiếm lời rồi.” Biên Duyên đi tới, cười đáp lại một câu với Vân Tô, sau đó đưa tay lên ghi chép dấu vân tay.
“Ghi chép thành công rồi, đi vào sẽ giải thích cho cô cách dùng các loại thiết bị một chút.” Vân Tô tắt bảng điều khiển, quay người nhấn nút đóng cửa lại.
Biên Duyên vui vẻ quan sát xung quanh, cho nên không chú ý tới ánh mắt Vân Tô lúc này, chỉ thấy đôi mắt phượng dưới mắt kính của anh hơi híp lại, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua cầu thang phía trên.
Cửa lớn khép lại, Vân Tô cũng thu lại ánh mắt, khi quay người đối diện với hai mẹ con, ánh mắt đã mang ý cười, giống như ánh mắt sắc bén như gió rét nhìn phía ngoài vừa rồi chỉ là ảo giác.
Phía đầu bậc thang, một đội viên nữ mặc đồng phục Chấp Băng hô hấp dồn dập, thân thể run rẩy dính sát trên một mặt tường, khuôn mặt đội viên nữ trang điểm xinh đẹp, nhưng lúc này, sắc mặt cô ả trắng bệch, trong mắt còn lộ ra ghen ghét và không cam lòng mãnh liệt.
Nghe thấy cửa sắt phía dưới khép lại, cô gái nắm chặt nắm đấm, móng tay sắc bén găm vào trong thịt, cùng với hình ảnh đoàn trưởng mỉm cười dịu dàng với hai mẹ con lạ lẫm không ngừng tuần hoàn trong đầu kia, móng tay cô ả ấn vào trong thịt càng lúc càng lún sâu, máu đỏ tươi chảy ra theo khe hở, cuối cùng rơi xuống từng đóa hoa máu trên nền xi măng trơn nhẵn.
Mãi đến khi cô gái bị tiếng nói chuyện cách đó không xa gọi hồn về, nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, cô gái lập tức vận chuyển năng lượng quanh thân, ngay sau đó, bóng người cô ả lóe lên, toàn thân lập tức biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại thêm một đóa hoa máu cô độc trên mặt đất.
Mà lúc này, trong phòng huấn luyện, Vân Tô đang giới thiệu cho Biên Duyên về tường chịu trọng lực ở trong cùng, bức tường này được làm thành từ vật liệu đặc thù, hạn mức chịu lực cao nhất là 9999, ngay cả tiến hóa giả cấp ba có sức lực lớn nhất trong đoàn cũng chỉ đánh được ra con số một nửa mà thôi, mà tới nay vẫn chưa có ai phá được kỷ lục này.
"Lợi hại!" Biên Duyên giơ ngón tay cái với vị tiến hóa giả kia từ tận đáy lòng, ghê gớm thật, sức lực này, có thể xưng là Đại Lực Vương.
"Bên này là phòng huấn luyện dị năng, cô biết dị năng của tôi là hệ phong chứ, đây là nơi tôi luyện tập đao gió." Vân Tô mở cửa dẫn Biên Duyên vào, sau đó ấn mở bàn điều khiển dạy cô sử dụng.
"Đây là huấn luyện sơ cấp." Bấm nút một cái, trên không trung phòng đột nhiên xuất hiện mười mấy mô hình hoa quả, bọn chúng lơ lửng trên không, tốc độ bay qua bay lại cũng không nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận