Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 283: Vô Đề

“Cô Cố, manh mối mà bọn Biên Duyên để lại đã biến mất rồi, chúng ta thật sự không định rút lui tạm thời sao, mấy ngày nay chúng ta chẳng những không thu hoạch được gì, mà còn bị mất đi vài người chúng ta dẫn đến.” Dị năng giả tốc độ cõng Cố Hàm Ngọc trên lưng lại nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết của gã đồng đội ở phía sau, trong lòng đã có chút hối hận về chuyến lần này rồi.
“Bên trong hầm mỏ năng lượng tràn ngập tinh thạch, đại ca Hòa sẽ cam lòng mà quay về ư? Lần này cấp trên chỉ muốn thử thăm dò nên cho người đi xuống để xác nhận, nếu sau khi bọn họ quay về báo cáo tình hình là thật, vậy thì rất nhanh xung quanh hầm mỏ sẽ có lực lượng hùng hậu canh gác, bất kỳ kẻ nào cũng không thể đến gần, cho nên đây chính là một cơ hội tuyệt vời.” Khi Cố Hàm Ngọc nghe thấy lời mà người đàn ông dưới thân nói ra, cặp mắt của cô ta mất hứng nheo lại, nhưng mà giọng điệu khi nói chuyện thì vẫn dịu dàng như trước, dù sao thì cô ta vẫn còn phải dựa vào sự giúp đỡ của bọn họ.
Cố Hàm Ngọc cũng không ngờ rằng Biên Duyên vậy mà lại phát hiện ra điều đáng kinh ngạc như vậy, nếu như không phải người cung cấp thông tin của cô ta thực sự có năng lực lấy được thông tin này, thậm chí còn gửi cho cô ta một phần tinh thạch năng lượng thì có làm thế nào cô ta cũng không tin, dù sao thì đó cũng là hầm mỏ năng lượng mà.
“Cô nói đúng, chúng ta phải nhân cơ hội này mò vét một phen mới được.” Sau khi đại ca Hòa suy nghĩ xong thì sắc mặt chợt trở nên kiên định, dù sao thì tài liệu lúc ấy Cố Hàm Ngọc cho anh ta xem cũng cực kỳ tỉ mỉ, chỉ cần có thể tìm được hầm mỏ năng lượng theo như lời Biên Duyên nói vậy thì bọn họ sẽ giàu to, thế thì có bị thiệt hại vài người anh em cũng đáng.
Bùm!
Cùng lúc đó, phía sau bọn họ lại có thêm một đội viên bị quái vật to lớn một cước đá bay, một người đàn ông gầy yếu bị quái vật đá mạnh một cái, sau khi lăn lộn vài vòng trên mặt đất thì ôm ngực phun ra máu tươi, những người được gọi là anh em thấy thế cũng chỉ quay đầu nhìn hắn ta một cái rồi lại tiếp tục chạy trốn, hai mắt người đàn ông đột nhiên đỏ bừng, bởi vì hắn ta biết việc mình bị thương nặng rồi bị vứt bỏ lại ở cái thế giới này thì sẽ gặp phải hậu quả thế nào.
“Ha ha, nếu đã không muốn cứu tôi, vậy thì chúng ta cùng chết đi!” Người đàn ông lau vệt máu ở khóe miệng, bò dậy từ trên mặt đất một cách khó khăn, khuôn mặt trắng bệch cố nén đau đớn giơ hai tay lên đưa về phía trước.
“Hàn Băng Vây Thành!” Người đàn ông rống to một tiếng, một dãy tường băng nhanh chóng dựng lên chắn trước mặt đám người đang chạy phía trước, bởi vì tường băng đột ngột mọc lên khiến cho vài người đang chạy bằng tốc độ nhanh nhất không kịp thắng lại, vì vậy họ chỉ có thể đâm sầm vào bức tường băng.
“Khỉ còm, anh làm gì vậy!” Đại ca Hòa dừng bước, vẻ mặt tức giận nhìn về phía dị năng giả hệ băng, hành động này là đang định kéo bọn họ cùng nhau xuống địa ngục.
“Làm gì sao, ha ha... Trước khi xuống đây các người nói rằng sẽ không bỏ rơi bất kỳ đồng đội nào, sống chết có nhau, nhưng hiện tại gặp chuyện thì lại vứt bỏ đồng đội một cách thuận tay như thế.” Khỉ còm quỳ rạp trên mặt đất nhìn bọn họ một cách trào phúng, trên đường đến đây, chỉ cần bọn họ sẵn lòng liều mạng tới cứu các đồng đội khác thì số người tử vong sẽ thể nhiều đến như vậy, nhưng so với đồng đội thì bọn họ lại càng coi trọng mạng sống của mình hơn.
“Làm việc gì thì cũng phải tùy theo khả năng mà làm, lẽ nào anh muốn nhìn cảnh chúng ta vì cứu một người mà toàn quân bị diệt hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận