Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 260: Vô Đề
“Nghe được nhớ phải nói với tôi đấy. Thời gian hôm nay vẫn còn sớm, chúng ta đi ăn chút gì đó đi.” Hai người vừa nói vừa sóng vai nhau rời đi.
Dọc theo đường đi trở về cô liên tục nghe được không ít nghị luận về Cố Hàm Ngọc. Rất nhiều đàn ông sau khi biết Cố Hàm Ngọc bị thương đều tỏ vẻ đau lòng. Hôm nay cô ta gần như đã trở thành chủ đề tán gẫu nhiều nhất ở trong thành phố, bởi vì không chỉ có đàn ông lo lắng cho cô ta mà rất nhiều cô gái cũng tham gia vào trong cuộc thảo luận. Rất nhiều người đều tỏ vẻ vô cùng ghen tị về việc cô ta chỉ vừa bị thương thôi mà đã có nhiều dị năng giả hệ mộc chạy đến chữa trị như vậy.
Dù sao với người bình thường mà nói, bình thường bị chút thương tích làm gì có khả năng đi tìm dị năng giả trị liệu. Cho nên tin đồn lần này đã khiến cho các cô ấy không khỏi sinh lòng khao khát, không biết liệu đời này bọn họ có thể có được cơ hội như vậy hay không?
Biên Duyên về đến nhà, lúc cô ngồi ở trong xe Món Ngon thu dọn đồ đạc thì vừa khéo nhìn thấy Vân Tô đã ra ngoài làm việc bận rộn cả buổi trưa trở về mở cửa.
“Ăn cơm trưa rồi sao?” Biên Duyên ghé vào cửa sổ, mỉm cười chào hỏi anh.
“Ăn rồi, cô ăn chưa?” Vân Tô dừng bước, dừng một chút rồi đi tới chỗ Biên Duyên.
“Đã ăn từ sớm rồi, đúng rồi Vân Tô, bây giờ anh có chuyện gì không?” Biên Duyên thấy anh đi tới thì mở thẳng cửa ra.
“Không có chuyện gì.” Vân Tô nói xong thì bày ra dáng vẻ tự nhiên đi lên xe Món Ngon. Biên Duyên nghiêm túc gọi anh lại như vậy, chắc là không phải việc nhỏ gì.
“Uống nước trước đi.” Biên Duyên thấy môi anh hơi khô nên trực tiếp rót cho anh một ly nước nóng. Chuyện liên quan tới thế giới sương mù, cô có rất nhiều thứ muốn nói với anh.
“Ừ, sáng nay có mở một cuộc họp online với cấp trên, lúc đó báo cáo công việc quá tập trung nên chưa uống được hớp nước nào, bây giờ ly nước này của cô ngược lại là mưa đúng dịp.” Vân Tô nhìn cô một chút rồi bưng cái ly ở trên bàn lên thăm dò độ ấm, thấy âm ấm vừa vặn thì ngửa thẳng đầu lên uống một hơi cạn sạch. Có thể thấy được anh thật sự rất khát.
“Hôm nay đã mở cuộc họp rồi sao?” Biên Duyên thu ánh mắt đang nhìn yết hầu nhấp nhô của anh lại, trong mắt hơi có vẻ ngạc nhiên. Hôm qua bọn họ vừa mới trở về, chẳng lẽ phía trên không cho anh thời gian điều chỉnh lại tài liệu về thế giới sương mù sao?
“Tối qua tôi làm tài liệu cả đêm. Dù sao thì đám Thích Uyên cũng đi về trước, tin tức mang về đã khiến cho phía trên xôn xao. Cho nên khi bọn họ biết được chúng tôi đã trở về, đương nhiên là gấp không kịp chờ muốn biết tin tức mà Thích Uyên mang về là thật hay giả.” Vân Tô để ly xuống, đáy mắt lóe lên vẻ thông thái.
“Xem ra bọn họ đã có quyết định rồi.” Biên Duyên vẫn luôn chú ý đến nét mặt của Vân Tô, lúc này đương nhiên cũng thầm hiểu. Hơn nữa lúc ở bên dưới không phải cô cũng đã đoán được rồi sao? Không có ai đồng ý bỏ lỡ toàn bộ tài nguyên phong phú ở dưới thế giới sương mù kia. Đặc biệt là sau khi rất nhiều động thực vật ở phía trên đã trải qua tiến hóa mạt thế. Thế giới sương mù với bọn họ mà nói quả thực chính là kho báu.
“Cả nước phát hiện lĩnh vực sương đen ở cửa vào tổng cộng có năm khu, phía trên rất nhanh sẽ tiến hành quy hoạch năm khu này. Dị năng giả có cấp bậc thực lực đạt tới trình độ nhất định thì có thể xin xuống thế giới sương mù thám hiểm, hơn nữa lúc xuống thế giới sương mù chắc chắn sẽ có thu một phần phí tổn hoặc là thu một phần giá trị vật tư mang theo lúc trở về. Trước mắt những thứ này đang được thảo luận, tin rằng không bao lâu sẽ bắt đầu áp dụng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận