Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 31: Vô Đề
“Cô lấy tổng cộng một viên tinh hạch cấp hai.” Người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt phức tạp nhìn cô, đúng là rất biết chọn đồ, hộp kim thép này làm ra để cho dị năng giả hệ kim luyện tập dị năng.
“Một viên tinh hạch cấp hai à, thực sự không suy nghĩ tặng thêm gì sao.” Biên Duyên xoa hộp, đảo mắt nhìn anh ta ám chỉ rất rõ ràng.
“Được, kim thép hai mươi tinh hạch.” Ông chủ nhướng mày nhìn cô.
“Nâng giá lung tung, tinh hạch đây.” Biên Duyên đặt tinh hạch xuống cầm ba món đồ đặt vào trong giỏ trúc bên cạnh.
“Số tiền này sớm muộn cũng sẽ trở về…nhìn thấy xe bán đồ ăn đằng kia không, trưa nhớ qua ăn cơm.” Biên Duyên vừa nói chuyện vừa chú ý vẻ mặt của anh ta, cô phát hiện lúc cô nói xong câu đầu tiên ông chủ cau mày, thêm hai câu phía sau mày mới giãn ra.
Ông chủ nhìn Biên Duyên rời khỏi, nhìn bóng lưng của cô rời đi thở phào, vừa rồi anh ta còn tưởng rằng mình bị cô nhận ra, chưa từng nghĩ rằng cô chỉ bảo anh ta qua mua đồ ăn.
Biên Duyên xách giỏ trúc rời khỏi, suy nghĩ liên hồi trong đầu, từ thái độ của ông chủ lúc bán đồ anh ta không phải người thiếu tiền, nhưng câu đầu tiên của cô lại khiến anh ta cau mày, người này rốt cuộc là ai phái đến.
Giám sát mình có ý đồ gì?
Mang cả một bụng khó hiểu, Biên Duyên về đến xe xong bắt đầu chuẩn bị đồ buổi trưa, dù sao cô có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được, bây giờ cô chỉ có thể tiến hành giám sát lại người kia, đợi khi nào anh ta tiếp xúc với người sai đến cô cũng biết giám sát cô rốt cuộc có ý đồ gì.
Nhìn hộp kim thép trong tay, Biên Duyên đặt nó vào trong tủ, chỉ là lúc đóng cửa tủ lại, một chiếc bình nhỏ to bằng ngón tay cái đụng phải hộp gỗ, bởi vì lắc lư nên chất lỏng màu xanh tím trào ra.
Trưa hôm nay xe bán đồ ăn làm ăn vô cùng tốt, bởi vì mọi người đều nghe nói bà chủ hôm nay làm hai món ăn, một món trong đó bán theo hộp, không giống như một chút bên cạnh cơm trước đó, ăn không đã.
“Hôm nay có một món riêng, gà nước bọt mười tinh hạch một phần, trên biển có viết, còn về số lượng trong mỗi phần thì làm mẫu một phần, vì vậy ai đến mua cũng đừng hỏi một phần được bao nhiêu, khách hàng phía sau xếp hàng sắp vội muốn điên rồi.” Biên Duyên đáp số lượng lần thứ mười thì không thể không cầm một hộp ra bày bên cạnh, nếu không sau buổi trưa nay cổ họng sẽ sưng luôn.
“Bà chủ, hai phần gà nước bọt, sáu suất cơm ruột kho tàu.” Người nói chuyện là một cô gái mặc đồ bằng da, hôm nay tiểu đội tiến hóa giả bọn họ nghỉ, đã nghe đủ lời khen ngợi đắc ý của thằng nhóc Dương Kế Huy nên không nhịn được qua xếp hàng, vừa rồi nhìn thấy màu sắc bóng loáng thu hút trong hộp cơm thì lập tức cảm thấy nước miếng bắt đầu trào lên.
“Gà nước bọt và cơm ruột kho tàu của cô, cầm chắc.” Biên Duyên đóng xong đưa qua, em gái này ăn mặc thật hoang dã.
“Chị Triệu, hôm nay không đi làm nhiệm vụ hả?” Bên cạnh có người quen cô gái trông rất hoang dã kia cười hỏi .
“Đại Hùng ấy hả, hôm nay không phải cậu cũng không đi sao, tôi đi đây.” Cô gái trông rất hoang dã tên chị Triệu kia nhìn anh ta một cái xong không đợi Đại Hùng nói gì đã bước nhanh rời đi.
“Vẫn phóng khoáng như vậy, bà chủ, một phần gà nước bọt, hai phần cơm ruột kho tàu.” Đại Hùng nhìn bóng lưng rời đi của cô ấy mới tỉnh táo lại gọi đồ ăn, đội của chị Triệu đều là con gái, thành lập đội vào một lần ngẫu nhiên, thời gian trôi qua, tình cảm giữa năm người trong đội bọn họ càng ngày càng tốt, với lại khả năng của bọn họ không tệ, người bình thường không dám chọc vào, còn anh ta vẫn luôn yêu thầm Triệu Hòa Vi đội trưởng của tiểu đội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận