Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 181: Vô Đề

Vì vậy nên, hiểu biết của bác Hai về vùng sương mù đen nhất định không hề ít hơn bọn họ, huống hồ ông ấy còn đến từ khu số Bảy.
Cậu ta chỉ sợ rằng đến lúc đó bác Hai lại nhịn không được mang người tấn công đến vách đá, muốn đích thân dẫn theo đội ngũ tới cứu anh của cậu ta ra.
"Không đi." Biên Duyên chẳng cần suy nghĩ thêm, trực tiếp từ chối Lạc Hồng. Cô dùng danh nghĩa nào để cùng Lạc Hồng đi đón tiếp cha của Vân Tô? Nếu như giữa bọn họ không vô tình có An An, cô còn có thể xem như bản thân là bạn ra đón tiếp, nhưng hiện tại, là mẹ của con trai Vân Tô - một thân phận vô cùng xấu hổ, cô không thể đi ra đón người cùng Lạc Hồng được.
Lạc Hồng mong đợi nhìn cô: "Thật ra bác Hai dễ nói chuyện lắm, cùng đi đi mà."
"Đừng có mơ." Biên Duyên đáp lại cậu ta bằng một ánh nhìn sắc lẹm.
"Mẹ ơi, mẹ xem bức tranh hôm nay con vẽ này." Đúng lúc này, An An cười tươi rói cầm theo tờ giấy chạy lại đây.
"An An vẽ cái gì vậy?" Thấy An An chạy vào, Lạc Hồng giống như nhìn thấy cứu tinh. Nếu như đem theo cục cưng An An ra đón cùng cậu ta, bác Hai nhất định sẽ chỉ vui vẻ tập trung vào An An mà thôi.
"Vẽ hoa ạ." An An cười, đưa bức tranh tới trước mặt Biên Duyên.
"Chúng ta ra ngoài xem đi." Lạc Hồng cười như một kẻ ngốc, Biên Duyên vừa nhìn đã thấu suy nghĩ đen tối của cậu ta. Thế là cô nhanh chóng ôm lấy An An đi ra khỏi phòng.
Lạc Hồng thấy cứu tinh của mình đang bị ôm đi mất thì nụ cười cũng dập tắt. Ngày mai, cậu ta nhất định phải dắt An An theo.
Nhưng ngay lúc cậu ta còn đang vui mừng thì chuông điện thoại để ở đầu giường lại rung lên liên hồi.
"Anh cả?" Trông thấy số điện thoại, Lạc Hồng nhấn nút nghe xong thì nghi ngờ hỏi một câu. Lúc này sao anh cả còn thời gian để gọi điện cho cậu ta chứ, ngoài trời đã tối rồi mà.
"Bác Hai về rồi, nhớ để ý giúp anh." Giọng điệu của Lạc Thu Minh trầm thấp từ đầu dây bên kia truyền tới. Bởi vì hiện tại là buổi đêm, tiếng động giao chiến ở phía bên kia cũng theo đó mà truyền tới đây.
"Biết, biết rồi." Lạc Hồng nghe xong lời dặn dò của anh trai, âm thanh trả lời ngày càng nhỏ lại. Mặc dù anh cả không mắng cậu ta, nhưng trong lòng cậu ta vẫn run sợ. Nhất định là anh trai đang chờ cơ hội khác để tính sổ một lượt với cậu ta.
Đến khi cúp điện thoại, Lạc Hồng mím môi nhìn ra bên ngoài, đã nói ngày mai sẽ tới, ấy thế mà bác Hai không những định đến trong hôm nay mà còn đi qua chỗ của anh cả luôn rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui, cậu ta vẫn nhanh chóng thu dọn đồ ăn trên đĩa, thay quần áo khác rồi đi xuống lầu.
Biên Duyên ôm An An ngồi ngoài ban công, thấy bóng dáng vui vẻ ra khỏi cửa của Lạc Hồng thì hoài nghi vô cùng, nhưng sau đó cô không bận tâm nữa mà tiếp tục kể chuyện cho An An nghe.
Sau khi câu chuyện kết thúc, Biên Duyên dỗ An An đi ngủ, đắp lại chăn cho cậu nhóc rồi mới đi xuống tầng.
Ngồi trên xe Món ngon, Biên Duyên lấy từ trong tủ ra một chiếc vali, mở ra, bên trong toàn bộ là tinh thạch của thú đêm.
"Chuyển hóa năng lượng." Cô tạo ra một khe hở, nhét hết tinh thạch vào trong. Theo từng nguồn năng lượng truyền vào trong cơ thể, cô dẫn dắt chúng hướng về phía dị năng hạch.
Sau khi nguồn năng lượng tinh khiết khổng lồ đổ dồn vào dị năng hạch, tựa bỏ muối xuống bể, không gây ra bất kì phản ứng gì cho tinh hạch.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy trạng thái năng lượng bên trong tinh hạch, khóe miệng Biên Duyên khẽ nhếch. Mấy ngày hôm nay cô vẫn luôn hấp thụ tinh hạch, nhưng dù như vậy, với một người sở hữu bộ máy chuyển hóa năng lượng như cô, chỉ cần sau một tuần, dị năng hạch trong cơ thể cô mới đạt tới trạng thái đỉnh cấp thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận