Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 138: Vô Đề
Trong phòng chỉ huy trên tường thành, Vân Tô vốn dĩ nghe có tiếng thú gào thét lại đột nhiên biến mất, anh nhớ lại hình ảnh trong thiết bị giám sát một giây trước khi tiếng gào thét biến mất, đáy lòng anh chìm xuống sau đó bắt đầu sắp xếp.
“Mong là khu mười một có thể bình an vượt qua đêm nay.” Thấy màn hình biến thành hình ảnh bông tuyết, thiếu tướng Lục nắm chặt tay nói.
“Nếu đêm nay cứu viện không đến khu mười một kịp thì mọi người đều biết kết cục của khu mười một sẽ ra sao.” Đôi mắt Vân Tô tối đi, đợt tấn công đêm nay còn ác liệt hơn hôm qua, tường thành khu mười một đã bị phá hủy khá nhiều rồi sao có thể chống đỡ được như trước nữa.
Đúng như lời anh nói, nếu đêm nay cứu viện không đến kịp chỉ sợ khu mười một sẽ biến thành một tòa thành chết. Trải qua trận chiến đêm qua, các tiến hóa giả và dị năng giả sống ở khu mười một phải chống cự với thú đêm mà bị thương và chết quá nhiều, họ đã không còn sức chiến đấu với thú đêm thêm một lần nữa.
“Chết tiệt.” Cứ nghĩ đến đoàn trưởng khu mười một là ánh mắt thiếu tướng Lục lại trở nên lạnh băng, vốn dĩ khu mười một có thể tránh được tình trạng thê thảm như vậy.
“Tập trung vào chiến trường.” Bây giờ họ nên dồn tất cả sự chú ý vào chiến đấu đợt thứ hai với thú đêm, có anh ở đây chắc chắn sẽ không biến thành Tây thành khu mười một thứ hai.
“Xem ra đợt tấn công của thú đêm tối qua mới chỉ là thăm dò, đêm nay trận chiến mới thật sự bắt đầu.” Đến cả hình ảnh theo dõi cũng bị loại thú đêm mới quấy nhiễu, chỉ sợ đám thú đêm tấn công hôm nay không chỉ có một loại như đêm qua.
“Cả thành phố đề phòng, thả tấm ván gỗ xuống, các dị năng giả chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào…” Vân Tô thu hồi kính viễn vọng, bắt đầu truyền ra một loạt mệnh lệnh.
Các thủ vệ trên tường thành hành động theo thứ tự, Biên Duyên đứng dưới tường thành chỉ cảm thấy phía trên truyền đến một tiếng vang, cô ngẩng đầu lên nhìn, từng tấm ván gỗ thả từ trên xuống dọc theo chiến hào và khu vực xung quanh.
Khoảng cách này các dị năng giả tấn công dễ dàng hơn mà độ cao này cũng có thể ngăn thú đêm nhảy lên tấm ván gỗ. Hôm nay Vân Tô cho các dị năng giả trực tiếp ra trận, có lẽ anh cũng thấy những con thú đêm chạy ra khỏi rừng rậm nguy hiểm hơn đám thú hôm qua.
Mặt đất chấn động càng ngày càng mạnh, Biên Duyên nhìn bằng mắt thường cũng thấy cây cối và đá vụn trong rừng rậm liên tục bay lên sau khi thú đêm chạy qua.
Gào!
Đám thú đêm vừa ra khỏi rừng rậm, chúng dừng bước nhìn về phía tường thành sáng trưng gào rống, sau đó vô số con thú đêm lộ ra hàm răng nhọn hoắt lao về phía tường thành.
Rầm!
Ánh sáng đỏ lóe lên, một làn sóng nhiệt ập vào mặt Biên Duyên, cô thấy phía trước bốc lên ngọn lửa mạnh mẽ, ngọn lửa nóng bỏng tạo ra một bức tường lửa màu đỏ, ngọn lửa nóng bỏng mang theo những cơn gió ấm áp cho buổi tối lạnh lẽo này.
Đám thú đêm liên tục lùi về phía sau nhìn bức tường lửa.
Các dị năng giả đứng trên tấm ván gỗ thấy vậy, ánh mắt họ hiện lên ý cười chế giễu. Tiếc là nụ cười trên mặt họ còn chưa duy trì được năm giây, bởi bốn giây sau họ thấy đám thú đêm phía trước ngay ngắn nhường ra một con đường.
Năm giây sau, mọi người trợn tròn mắt lên nhìn.
“Mẹ nó, đám thú đêm này thông minh tới vậy ư?” Khuôn mặt các dị năng giả đứng trên tấm ván gỗ hiện lên sự khó tin nhìn đám thú đêm đang đẩy thú biến dị về phía ngọn lửa.
Tuy chỉ là một đám thú biến dị cấp một nhưng thú đêm có thể nghĩ ra cách dùng nhóm thú này ngăn lại tường lửa ư!
“Chú ý mọi thứ xung quanh, động tĩnh vừa rồi không giống đám thú này tạo ra.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận