Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 70: Vô Đề

Nhưng cô nhìn đống xác chuột trên mặt đất, lại nở lên nụ cười vui vẻ, thu hoạch tốt ngoài mong đợi rồi!
"Cô lau, lau mặt đi." Vân Tô đứng ở bên cạnh thu lại sự khiếp sợ trong đáy mắt của mình, rồi lấy một chiếc khăn tay trong túi ra đi đến đưa cho Biên Duyên.
"Cảm ơn." Biên Duyên nhận khăn, cô lau vết bẩn trên mặt rồi mới đi xử lý vết máu trên nắm tay của mình.
"Cường hóa cơ thể của cô đã đạt tiến hóa giả cấp hai rồi." Vân Tô dựa vào một thân cây bên cạnh nhìn cô.
Động tác cô giết chuột biến dị vừa rồi không đẹp nhưng năng lực phản ứng rất tuyệt vời, mỗi một đấm có sức rất mạnh không có bất cứ động tác nào thừa thải, có thể nói là một kích toi mạng với đám chuột biến dị kia.
"Đúng rồi." Động tác lau tay của Biên Duyên nghe thế cũng dừng lại, cô nhìn Vân Tô có lẽ không phải là tới ngay từ đầu, có lẽ lúc anh đến đây là khi cô đang dùng cơ thể đánh với chuột biến dị. Thật ra như thế cũng tốt, xem như chuyện bản thân mình là "người điều khiển" không bị lộ ra ngoài, cũng như giữ cho mình một bí mật để giữ mạng.
Huống hồ gì, vừa rồi cô cảm thấy rất kích thích khi liều mạng chiến đấu với đám chuột kia, với lại mùi máu của chuột biến dị bốc lên trong trận chiến lúc nãy làm cô rất sảng khoái, xem ra bản chất thật của cô là một kẻ hiếu chiến đấy!
"Quyền pháp của cô đúng là tự lập một phái riêng đấy." Vân Tô nhìn cô cười rồi nói, tuy trông quyền pháp có chút ngốc nghếch, nhưng sức mạnh rất to lớn.
"Cầm chuột biến dị về à?" Vân Tô thấy cô đã lau xong, mới xoay người nhìn đống chuột biến dị rải rác trên mặt đất, cũng đến giúp đỡ.
"Ừ, nhặt về bán đổi tiền." Biên Duyên nghe anh nói thế, cũng nhìn anh nở nụ cười chói lọi, xem ra cô rất vui vẻ.
"Nhiều lắm, chúng ta tự cầm về không hết đâu. Tôi cho người lái xe đến, rồi sau khi về cô muốn tự bán, hay tôi đưa qua giúp cô đây?" Vân Tô nhìn chuột biến dị nằm khắp nơi, số lượng khổng lồ này, người không biết còn tưởng họ rảnh rỗi đi chọc vào ổ chuột đấy.
"Anh có chỗ nào gợi ý không?" Biên Duyên nghe thế nào đoàn lính đánh thuê của bọn họ có nơi riêng biệt để trao đổi hàng, cho nên hỏi lại.
"Có đấy, ở Thú Ký có giá cả phải chăng, cô có thể đến đó đổi tiền." Vân Tô gọi người đến xong, mới trả lời cô.
"Vậy làm phiền anh giới thiệu giúp tôi một xíu há." Tương lai, có lẽ cô còn có thể tự đưa con mồi của mình đến đó, trận chiến hôm nay xem như thu hoạch tốt đến bất ngờ. Sau này, cứ cách một đoạn thời gian cô sẽ đến bìa rừng rậm săn giết để tập luyện, như thế dị năng của cô có thể phát triển mạnh hơn mới có lợi được.
"Được rồi, mấy xác chuột này tôi sẽ đổi giúp cô, cô về trước thay quần áo khác đi." Vân Tô nói xong nhìn cô, tuy hôm nay cô mặc quần áo sẫm màu, nhưng vết máu dính trên đó vẫn rất dễ nhìn thấy được.
"Thế chuyện đó tôi giao cho anh, cảm ơn anh trước." Biên Duyên nói rồi, bẻ một nhánh cây đi ra ngoài, nếu cô không thay quần áo lát nữa An An thấy sẽ lo lắng mất.
Cho nên khi cô lên xe, còn cố ý tránh ánh mắt của An An.
Sau khi cô đổi xong quần áo, rửa sạch mặt, coi như đã trở lại thành một người mẹ hòa ái, dịu dàng.
Sau khi Biên Duyên xuống xe, cô còn chào hỏi Âu Lạp và An An, cô chơi với An An một hồi. Lúc này, cô mới cầm Thất Thải Lộc đi vào phòng xe bắt đầu xử lý theo cách riêng của mình. Mọi người đều biết cô có bí thuật riêng của mình, nên không ai mở miệng đòi giúp đỡ cả.
Thất Thải Lộc là thú biến dị cấp hai, sau khi tiến hóa nó thuộc động vật ăn thịt, do màu sắc trên cơ thể có thể thay đổi theo độ ấm trên cơ thể nó, cho nên nó rất giỏi ẩn núp, điều này cũng khiến cho nhóm người Âu Lạp săn bắt nó khá khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận