Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 281: Vô Đề
“Lát nữa, anh ăn có ngán thì ăn thêm chút trái cây này.” Biên Duyên bật cười khi nghe anh khen, cô nhắc đến hoa quả là loại dâu rừng dại cô vừa mới hái, những quả dâu đã được cô cắt thành từng miếng nhỏ bỏ trên lá.
“Tôi không ngờ lần này đến thu hoạch mỏ năng lượng lại thuận lợi như thế.” Biên Duyên há miệng xé một miếng thịt thỏ rồi nuốt xuống, cô nhìn màn đêm đen ở đằng xa tít chân trời nghĩ thầm, lần này không chỉ dễ dàng còn rất nhàn.
“Dực thú đã giúp chúng ta giảm đi rất nhiều thời gian.” Vân Tô nhìn dực thú bay xung quanh trên bầu trời, anh sợ sau chuyện lần này mà sẽ xuất hiện nhiều dị năng giả muốn thuần phục dực thú để cưỡi nó thám hiểm thế giới dưới sương mù này. Dù sao, họ có được chúng ta rồi sẽ vừa giảm bớt sức lực, vừa tránh được phần lớn nguy hiểm.
“Đúng vậy, lần này nhờ phúc đức của anh rồi.” Biên Duyên nghe thế cũng ngửa mặt lên nói. Chẳng phải sao? Lúc đó cô cũng nghĩ có nên kiểm soát dực thú hay không, nhưng cô thật bất ngờ Vân Tô đã hành động trước mình rồi.
“Tôi chỉ gặp may thôi.” Vân Tô dịu dàng cười nhìn Biên Duyên, chuyện họ gặp được dực thú do cơ duyên xảo hợp.
“Anh đừng khiêm tốn nữa, nếu anh không có năng lực làm sao thuần phục được chúng nó? Nhưng mà có lẽ sáng mai mọi người đã thu hoạch tinh thạch năng lượng xong rồi, mỗi người sẽ đeo một cái ba lô thật lớn trên lưng .” Biên Duyên trêu anh rồi thay đổi chủ đề. Cô là dị năng giả nên có thể thấy tinh thạch năng lượng rất chắc, nhưng những người khác lại thấy rất dễ thu hoạch.
“Cô muốn về sao?” Vân Tô nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bị ánh lửa chiếu đỏ bừng của người bên cạnh hỏi.
“Tôi thấy mọi người đều nghĩ, họ sẽ về khi đến thời gian quy định.” Biên Duyên ném một bó củi vào trong đống lửa mới trả lời. Cô không phải người không biết nói đạo lý, nếu mọi người còn muốn ở cứ tiếp tục nán lại vậy..
“Cảm ơn cô.” Vân Tô đầy chân thành nhìn dáng vẻ của cô mà nói tiếng cảm ơn. Chuyện tu luyện hấp thụ tinh thạch trong mỏ năng lượng có hiệu quả hơn việc tu luyện với một tinh thạch.
“Anh đừng khách sáo, với lại khi các anh tu luyện tôi còn có chuyện cần ra ngoài một chuyến.” Biên Duyên không có ý định ngồi đến giờ quy định, cô còn chuyện khác phải làm.
“Cô có cần tôi đi cùng không?” Vân Tô hơi nghi ngờ khi nghe Biên Duyên nói thế, anh không biết cô có chuyện gì dưới sương mù này nhưng chỉ cần cô mở miệng, Vân Tô sẽ không từ chối.
“Không cần đâu, tôi chỉ muốn tìm chút trái cây cho An An và sẵn tiện tìm vài thứ khác nữa.” Biên Duyên cười từ chối khéo đề nghị của anh. Vân Tô vẫn còn cần tu luyện để tăng thực lực, cô không nên làm phiền anh.
“Được rồi.” Nếu Biên Duyên đã nói như thế, anh cũng không tiện hỏi nhiều. Vân Tô biết cô sẽ không làm gì bậy bạ.
Hơn thế nữa, Vân Tô vẫn không nhìn ra cấp bậc thực lực của Biên Duyên đạt đến đâu, nhưng anh có thể chắc chắn thực lực của cô rất mạnh mẽ.
Anh dựa theo tính cách của cô, thì Biên Duyên luôn làm việc có mục đích rõ ràng. Vì vậy một số lúc anh không thể nào hỏi cặn kẽ với mối quan hệ giữa mình và cô hiện tại được, nếu anh làm thế sẽ khiến cô khó chịu và nghĩ bản thân đang điều tra cô gì đó.
“Được rồi, anh quét thêm gia vị cho lợn rừng đi.” Biên Duyên nói xong đã đưa đồ gia vị cho anh. Sau khi cô ăn no không muốn làm việc nữa, Biên Duyên chỉ hướng dẫn cho anh tự làm.
Vân Tô nhận lấy gia vị từ tay cô rồi nghiêm túc quét lên thân lợn rừng, bước tiếp theo anh đặt nó lại lên đống lửa, một làn khói xanh cay khiến người ta sặc bay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận