Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 125: Vô Đề
Tiến hóa giả và dị năng giả nghe tiếng gào thét của đêm thú bên ngoài, cuối cùng họ đành phải cùng nhau trở về tránh làm ảnh hưởng đến các thành viên đang chiến đấu. Lần này họ không cần giúp đỡ, cũng có thể hiểu là lần thú triều tấn công này chỉ là chuyện nhỏ thôi.
Nếu vậy lúc về họ phải bảo mọi người nên ăn thì ăn, nên uống cứ uống và nên ngủ thì cứ ngủ mới được, trên tường thành đã có số lượng lớn dị năng giả và chiến sĩ xử lý rồi nên mọi người có thể yên tâm.
Các dị năng giả trở về làm mọi người yên tâm hơn nhiều.
Về phía ngoài thành, Vân Tô đang quan sát từng màn hình theo dõi ở các nơi xem xét tình huống.
Thi thể thú đêm nằm đầy trên đất bên ngoài tường rào xung quanh thành Tây, đến cả gai nhọn đối diện chiến hào cũng treo đầy thi thể thú đêm. Trong người chúng chảy ra dòng máu xanh lục nhuộm mặt đất vàng nâu biến thành sẫm màu, thi thể những con thú đêm bị đồng bạn ném vào chiến hào thị ngọn lửa thiêu đốt tỏa ra mùi hương cực kỳ gay mũi.
Vân Tô vẫn không yên tâm nhìn tất cả mọi người đều bình yên không hề bị thương còn thú đêm ở đối diện lại tổn thất nặng nề. Anh cảm thấy trận chiến đầu tiên này quá thuận lợi, thuận lợi đến mức anh bắt đầu nghi ngờ đây có đúng là trận tai nạn lớn thứ hai mà Vương Bá Thiên và Biên Duyên nhắc đến hay không!
Sự nghi ngờ này vẫn luôn kéo dài đến lúc trời bắt đầu sáng, Vân Tô nhìn cảnh những con thú đêm sót lại vội vàng chạy về rừng rậm tránh đi ánh sáng phía chân trời, anh càng thêm lo lắng nhìn thi thể ở khắp nơi trên mặt đất.
Vân Tô sắp xếp cho mọi người thu dọn chiến trường rồi nghĩ thầm, không biết trận chiến đấu đầu tiên với thú đêm tối nay có phải là đợt thăm dò đầu tiên hay không.
"Đúng là có sự chuẩn bị có khác, thú đêm không có gì đáng sợ cả." Anh nhìn những khuôn mặt vui vẻ ngồi cạnh máy truyền tin qua màn hình theo dõi.
"Mọi người không nên chủ quan. Thiếu tướng Lục, sắp xếp người tiếp tục theo dõi tình hình trong rừng rậm bất kể ngày hay đêm, không được thả lỏng một phút nào." Lời nói của Vân Tô làm mọi người bình tĩnh lại, sau đó họ thấy thiếu tướng Lục ở bên cạnh trả lời.
"Đã rõ, tôi sẽ dặn dò mọi người tập trung chú ý động tĩnh bên kia." Thiếu tướng Lục cũng là người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, Vân Tô vừa nói xong ông đã biết anh đang lo lắng điều gì.
"Để tôi xuống dưới xem thế nào." Vân Tô nói rồi dẫn theo người ra cửa thành, anh muốn quan sát thú đêm ở khoảng cách gần.
Bầu trời bắt đầu sáng lên, mọi người bắt đầu dọn dẹp chiến trường sau khi kết thúc một đêm chiến đấu kịch liệt. Mọi người tò mò nhìn thú đêm nằm đầy đất, dù sao đây cũng là lần đầu tiên họ thấy loại thú biến dị này.
Nhân viên nghiên cứu chính là người cảm thấy hứng thú với giống loài mới nhất, họ vội vàng nhờ người đưa những con thú hoàn chỉnh đến phòng nghiên cứu.
"Chỉ huy Vân!" Những người đang dọn dẹp chiến trường thấy Vân Tô xuống dưới, họ vội vàng cúi chào anh.
"Mọi người làm việc tiếp đi, không cần để ý đến tôi." Vân Tô xua xua tay đi về phía gai nhọn.
Do mọi người dọn dẹp thi thể trên mặt đất trước nên những thi thể bị gai nhọn xuyên qua vẫn chưa có ai xử lý.
Vân Tô rút một con dao găm từ giày quân đội, anh dùng dao đẩy móng vuốt trước đầu thú đêm ra, gõ xuống. Sự rung động trên tay làm anh biết làn da của thú đêm này cứng rắn tới mức nào.
Anh đẩy cái miệng dài của chúng, đập vào mắt anh là hàm răng sắc nhọn kèm theo mùi hôi thối làm người khác choáng váng.
Quan sát tất cả mọi thứ xung quanh, nói đây là địa ngục cũng không kém.
Vân Tô thấy phía trước có một dị năng giả hệ thổ đang tạo ra một cái hố to, anh đang định vượt qua chiến hào xem xét thì bước chân đột nhiên dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận