Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 228: Vô Đề

Ở cự ly gần, Biên Duyên thậm chí còn nhìn thấy cô ta đang cầm một con dao găm, bàn tay run rẩy, bên cạnh là những hạt giống màu đen trộn lẫn cùng máu thịt của cô gái nọ.
“Cô nên nghỉ ngơi một lát đi, để tôi làm cho.” Biên Duyên nhìn vào cặp mông không còn nguyên vẹn của Tiền Tiêu. Là một người bạn của Tiền Tiêu, có lẽ cô gái đã rất đau lòng khi phải xuống tay như vậy. Nhưng dù có khó chịu thì con dao vẫn phải cắt xuống, vả lại xem cách dùng dao của cô, xem ra Tiền Tiêu còn đau đớn hơn gấp trăm lần.
“Mộng Mộng, để cô ấy làm đi.” Tiền Tiêu nhìn Biên Duyên, chịu đựng đau đớn nói với cô bạn của mình. Cô ta hiểu tính cách của bạn mình, lúc lấy hạt giống đen ra ngoài, nhất định Hồ Mộng hẳn cũng rất sợ và đau khổ, bây giờ nếu đổi sang một người lạ khác, có lẽ việc xử lí sẽ dứt khoát hơn.
“Được, làm phiền cô rồi.” Hồ Mộng nhìn cô gái này một cái, sau đó chủ động nhường vị trí, hiện tại cánh tay cô ta đang âm thầm run rẩy, mà người này lại đi đám người Chu Ca, vậy là bọn họ có quen biết nhau.
“Động tác của tôi khá thô bạo, nhưng có thể kéo bọn chúng ra, cô có thể chịu đựng được không?” Biên Duyên từ phía đối diện đi đến, nhìn thấy trên làn da đầm đìa máu tươi của Tiền Tiêu nở rộ một đóa hoa, hàng mi cô khẽ nhíu lại, hạt giống đen này đang hấp thụ chất dinh dưỡng trong người cô ta để trưởng thành, chuyện này nếu tiếp tục kéo dài, chỗ này của cô ta có khả năng sẽ bị phế.
“Được, cô đến đi.” Tiền Tiêu quay đầu lại nhìn Biên Duyên một cái, sau đó đến bên cạnh cầm lấy cây gậy gỗ hung hăng cắn ở trong miệng, thật ra cô ta cũng cảm nhận được, đặc biệt là dị năng hạch của bản thân, những hạt giống đen ở trên người cô ta càng lâu thì năng lượng trong dị năng hạch của cô ta sẽ càng chảy về phía những hạt giống đen đó.
“Tôi bắt đầu đây.” Biên Duyên ngồi xổm xuống, khuôn mặt cô nghiêm túc nâng hai tay lên để trên người Tiền Tiêu, dòng năng lượng trong cơ thể dần dần hội tụ trong tay cô, rồi tập trung xuất hiện bên cạnh những hạt giống đen đó, ánh mắt cô đột nhiên lạnh lẽo hơn, sau đó tay cô dùng sức chém về phía trên.
Bốp bốp bốp…
“Á!”
Theo những âm thanh phát ra, máu và hạt giống đen bị cô diệt trừ tận gốc, máu tươi văng ra khắp nơi, khiến hình ảnh rất huyết tinh.
Tiền Tiêu bị đau đớn mãnh liệt tra tấn, một tiếng “răng rắc” vang lên, cây gỗ nhỏ cắn trong miệng cũng bị cô ta cắn vỡ, bởi vì dùng sức quá mức, một dòng máu tanh ngọt từ khóe miệng tràn ra, nhưng loại đau đớn này, không thể so sánh với nơi đó được.
Khi hạt giống hoa đen bị cô gái xa lạ nhổ bỏ hết toàn bộ, cái loại cảm giác dường như linh hồn bị lôi kéo ra ngoài khiến toàn thân cô ta đều chấn động.
“Chu, anh Chu!” Hồ Mộng cũng không ngờ tới, thủ đoạn của người phụ nữ xa lạ này lại quyết đoán như vậy, nhìn thấy cái mông máu thịt của người bạn thân, cô ta vội vàng đến chỗ bên rìa rừng gọi anh Chu lại đây, toàn bộ hạt giống hoa đen đã nhổ xong, hiện tại cần lập tức trị liệu cho Tiêu Tiêu.
Nhưng mà cách này đúng là tốt hơn cách của cô ta nhiều, dù sao thì đau dài không bằng đau ngắn, hơn nữa bọn họ vẫn còn trong thế giới sương mù đầy nguy hiểm này, có thể mau chóng giải quyết vấn đề mới tốt.
Chu Nhất đang đứng bên trong rừng cây nghe thấy tiếng gọi, anh ta nhanh chóng rời khỏi rừng cây, vội vàng quỳ trên mặt đất, nghiêm túc trị liệu vết thương của Tiền Tiêu, khi anh ta nhìn thấy những cái lỗ máu thật sâu trên người cô ta, người đã nhìn quen sinh tử như anh ta cũng không nhịn được mà đau lòng cho Tiền Tiêu.
Ánh sáng màu xanh lục có năng lực trị liệu xuất hiện trên miệng vết thương rồi bao vây lại, đôi môi trắng nhợt do đau đớn của Tiền Tiêu dần dần thả lỏng, có thể thấy được năng lực trị liệu của Chu Nhất rất cao siêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận