Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 163: Vô Đề

Những con thú đêm trở về đều vào trong miệng quái vật, sau khi ăn xong con thú đêm cuối cùng, nó định tiếp tục leo lên trên, nhưng sau vài giây do dự, quái vật vẫn trượt xuống dưới vách đá.
Thấy cảnh này, Vân Tô giơ tay lên nhìn đồng hồ.
Sáu giờ sáu phút, khó trách quái vật không bò ra khỏi vực sâu mà trượt xuống theo vách đá.
Vừa chuẩn bị hạ tay xuống, anh nhận thấy có luồng ác ý thật lớn ập vào mặt.
Ngước mắt nhìn lên, Vân Tô thấy quái vật đang nhìn về phía cửa hang, trong mắt nó hiện lên vẻ tham lam và khinh thường.
Bị phát hiện rồi!
Tường đất tan đi, thân hình chợt lóe, họ nhanh chóng lui về phía sau.
Khi cái vòi thật lớn của nó vung về phía họ, Vân Tô nhanh chóng phản kích, anh giơ tay lên, vô số lưỡi dao gió lao về phía cái vòi, khổ nỗi lớp vảy trên đó quá cứng rắn, quái vật không hề hấn gì.
Không chỉ Vân Tô, ngay cả khi những người khác cũng dùng dị năng tấn công những cái vòi của quái vật, họ cũng chưa thể làm nó bị thương dù chỉ một chút, từ đó có thể thấy được lực phòng ngự của lớp vảy trên người nó cao thế nào.
Quái vật thấy trên người họ không ngừng có năng lượng dao động, sự tham lam trong mắt nó càng mãnh liệt hơn.
Cũng chính vào lúc này, Vân Tô chú ý tới sự biến hóa của lớp sương đen bên ngoài.
Sương đen sắp đóng lại, so với ép quái vật trở về trong đó thì Vân Tô càng muốn biết, kết cục của dị thú ở lại bên này sau khi sương đen đóng lại sẽ thế nào.
“Cố định vòi của quái vật, đừng để nó trở về vùng sương đen.” Quyết định xong, Vân Tô nói với những người khác, nếu quái vật không có phản ứng gì sau khi ở lại đây, vậy thì anh sẽ trả một cái giá đắt, sử dụng con át chủ bài cuối cùng.
Những người khác nghe theo mệnh lệnh của Vân Tô, sử dụng dị năng ở mức cao nhất, họ không tấn công mà khóa chặt những cái vòi của quái vật trên vách hang.
Quái vật nhận ra kế sách của họ, vòi không động đậy được, nó bắt đầu thấy nôn nóng, thấy vùng sương đen sắp đóng lại, lúc này nó làm một hành động khiến tất cả mọi người đều trở tay không kịp.
Nó há miệng dùng sức cắn đứt mấy cái vòi bị họ khóa chặt, sau đó mở to miệng, quái vật đột nhiên hút một cái, lực hút lớn đến mức những người khác bay ra ngoài chỉ trong nháy mắt.
Vân Tô nhanh chóng dùng dị năng, cuối cùng thì anh chỉ có thể cứu được đám người Triệu Trần, về Tần Cố và Âu Lạp, hai người bị quái vật dùng một vòi đánh vào trong vùng sương đen khi anh đang kéo những người khác.
Hành động của quái vật diễn ra quá nhanh, nó tự cắn đứt vòi rồi đánh bay người, tất cả đều hoàn thành chỉ trong nháy mắt.
Thấy quái vật dương dương tự đắc chuẩn bị về vùng sương đen, Vân Tô xoay người, không chút do dự cắn lên cái vòi bị đứt mà quái vật bỏ lại.
Quái vật nhìn động tác của Vân Tô, nó ngẩn ra trong chốc lát, nhưng mà ngay sau đó thì nó không ngẩn ngơ nữa, đổi thành hoảng sợ.
Mà ý thức cuối cùng của Vân Tô là không thể để nó sống sót trở về.
Không thì hai người bị quái vật đánh bay vào vùng sương đen sẽ bị nó giết chết, cho dù ở dưới còn có quái vật khác thì chỉ cần không bị nó theo dõi, hai người chắc chắn sẽ chịu đựng được đến khi cứu viện tới.
Khi những gợn mây trông như bụng cá trắng xuất hiện ở phía chân trời, Biên Duyên đang ngồi tu luyện trên cái nệm bên cửa sổ cũng mở mắt.
Nghe tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, cô đẩy cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Dị thú rút lui, nghe thấy tiếng còi, mọi người bắt đầu rời khỏi hầm trú ẩn đi về nhà, so với sự kinh hoàng luống cuống khi sống sót sau tai nạn ở ngày đầu tiên, bây giờ mọi người đã bình tĩnh hơn nhiều.
Hít một hơi không khí mát mẻ lúc sáng sớm, Biên Duyên quay lại dém chăn cho An An, sau đó cô chuẩn bị xuống xe Món Ngon để chuẩn bị một phần ăn sáng ngon miệng cho mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận