Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 74: Vô Đề
“Bảo bối tỉnh rồi à, đi toilet xong muốn ngủ tiếp không nào?” Biên Duyên lau đi vết nước trên mặt cậu bé, cúi người bế cậu bé lên.
“Không ngủ nữa, con ra phòng khách chơi đồ chơi.” An An rất ngoan, cậu bé dụi dụi mắt, hai tay vòng qua cổ cô nói nhỏ, bởi vì An An biết một chút nữa mẹ sẽ rất bận rộn.
“Được, vậy con đi toilet rửa mặt trước, mẹ làm bữa sáng cho con nhé.” Biên Duyên đặt đứa trẻ xuống, bóp kem đánh răng và cho nước nóng vào, sau đó cô đi ra ngoài.
Biên Duyên trở lại phòng bếp nhìn bột mì lần trước xay còn sót lại, lại nhìn một miếng thịt lợn rừng trong tủ lạnh. Sau khi lấy nguyên liệu ra, cô định nấu cháo và hấp một nồi bánh bao thơm phức.
Nói làm là làm, cô thắt tạp dề và bắt đầu tất bật vào bếp.
Cháo đã bắt đầu sôi sục trong nồi, những chiếc bánh bao trắng nõn, béo ngậy được cô bỏ từng cái một vào nồi hấp.
Sau lần lên men cuối cùng, Biên Duyên bắt đầu mở lửa lên để hấp bánh.
Trong khi hấp bánh, Biên Duyên ngồi trên ghế sofa và chơi xếp hình với An An, cái này của Vân Tô lần trước gửi tới, cô tiện tay lấy một bộ xếp hình từ trong vali ra, không ngờ An An chơi rất là chăm chú.
Bíp bíp bíp...
Đồng hồ báo thức trong bếp vang lên , Biên Duyên chuyển sự chú ý khỏi miếng xếp hình và đứng dậy đi vào bếp gói bánh.
“An An ơi, rửa tay ăn cơm đi.” Biên Duyên đặt bát cháo đã làm nguội trên nước đá lạnh trên bàn nhỏ, sau đó nhìn bánh bao trắng trẻo, mập mạp bốc ra khói nóng, những miếng bánh bao mềm mại đó làm ta nhịn không được muốn cắn một miếng.
Cầm bánh bao lên xé đôi ra, mùi thơm của nhân thịt bằm bên trong tỏa ra khiến ta không nhịn được chảy nước miếng.
"Húp hai ngụm cháo trước đi con, để bánh bao nguội bớt rồi mới ăn." Biên Duyên nhìn An An đang nhìn chằm chằm bánh bao thì ánh mắt nàng tràn đầy vui vẻ, con mèo nhỏ tham ăn này, dáng vẻ thèm thuồng dùng lưỡi liếm môi ấy thật là đáng yêu.
"Ừm ừm" An An nhìn bánh bao lơ đãng trả lời, khi cậu bé ngẩng đầu nhìn mẹ thì vừa lúc mẹ cậu bé đang cắn một miếng bánh bao với vẻ mặt thỏa mãn, cậu bé nhìn mà nuốt nước miếng.
"Vỏ bánh bao vô cùng mềm, nước súp và nhân thịt ăn cùng với vỏ bánh thật là nhức cái nách." Biên Duyên đã lâu không ăn bánh bao hấp rồi, nhân thịt thơm ngon, nước súp đậm đà và thơm phức cùng mùi thơm nhẹ nhẹ của vỏ bánh thật sự là sự kết hợp tuyệt vời, cô cảm thấy đây là bánh bao ngon nhất cô từng ăn, không chê vào đâu được!
Chỉ cần dùng máy biến đổi năng lượng loại bỏ tạp chất bên trong thịt động vật và thực vật biến dị , mùi vị chẳng những không khó ăn, thậm chí mùi vị còn tinh khiết hơn so với trước khi biến dị nữa.
Bây giờ nhớ đến đồ ăn người thường làm, Biên Duyên đã từng ăn một miếng, nhưng lại không thể nuốt nổi miếng thứ hai. Bởi vì sự chênh lệch quá lớn với thực vật sau khi được tinh lọc, nếu so với đồ ăn cô nấu thì đúng là hai cấp bậc khác nhau.
Đây cũng là nguyên nhân chính khiến xe đồ ăn của cô rất được chào đón ở đây, thịt của thú biến dị và thực vật do quá trình tiến hóa mà trở nên khó ăn, nhưng chúng lại có thể lấp đầy bụng. Nếu muốn ăn ngon, chỉ có dị năng giả mới có thể làm ra, nhưng đồ ăn do dị năng giả làm tất nhiên sẽ không thấp, đa số người thường sinh hoạt ở đây đều tiêu xài rất tiết kiệm, thỉnh thoảng đi ăn một bữa cũng khó, chứ đừng nói đến việc ngày nào cũng đi mau mua sắm.
Bởi vì cái này, cho nên đây là một trong những lý do các dị năng giả ở Nhất Nhai không đến gây sự với cô, dù sao thì về cơ bản khách hàng của bọn họ đều tiến hóa giả và dị năng giả, và một ít người thường có địa vị ở Tây thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận