Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 180: Vô Đề

Những lời nói của Lạc Hồng làm nụ cười trên gương mặt Biên Duyên cứng đờ, cậu ta nhìn kiểu gì thấy họ đang yêu nhau vậy?
Mỗi lần hai người gặp mặt, cử chỉ không hề khác nhau chút nào, cũng chưa từng làm chuyện gì khiến người ta đặc biệt ấn tượng mà.
"Được rồi, hai người là bạn bè đặc biệt." Lạc Hồng nhìn đôi mắt của Biên Duyên, phát hiện trong mắt cô không có chút tình cảm nào mới thả lỏng đi. Hơn nữa nếu hai người họ thật sự yêu nhau, anh trai của mình đã biến mất vài ngày như vậy, chị ấy phải lo lắng hơn mình mới đúng.
Có lẽ hình ảnh lần trước mình thấy được, chỉ là lúc anh trai đang dạy chị ấy cách hấp thụ năng lượng dị năng mà thôi. Còn chuyện thái độ của anh trai đối xử với chị ấy khác với những người phụ nữ bên ngoài, chắc là cũng vì anh ấy muốn bù đắp tổn thất cho chị ấy. Dù sao trước kia chị Biên không chỉ bị người ta kiểm soát đổ oan, còn phải lăn lộn và chống chọi sống và dẫn theo con kiếm ăn khổ sở trong tận thế này. Đến cuối cùng may mắn gặp được cao nhân tháo bỏ kiểm soát, mới có cuộc sống mới như bây giờ.
Chỉ là nhìn thấy thái độ của chị Biên thế này, trong lòng anh vẫn không tránh khỏi cảm thấy có chút mất mát.
"Ừ ừ." Biên Duyên nghe vậy thì gật đầu, quan hệ của bọn họ quả thực khá đặc biệt, nhưng cái đặc biệt ấy không hề có liên quan gì tới tình cảm nam nữ cả.
"Chị Biên, ngày mai bác Hai của em sẽ đến đây." Trông thấy dáng vẻ gật gù tán đồng của chị Biên, giọng điệu Lạc Hồng không khỏi hơi trầm xuống.
"Hửm?" Biên Duyên bất ngờ, bác Hai của Lạc Hồng chính là cha của Vân Tô, sao ông ấy lại tới đây vào lúc này cơ chứ.
"Tới để thăm An An." Nhìn thấy đôi mắt kinh ngạc của Biên Duyên, Lạc Hồng cúi đầu đáp nhỏ.
"Còn có về việc anh tôi đi vào vùng sương mù đen cũng bị bác Hai phát hiện rồi." Nói đến đây, Lạc Hồng không khỏi bối rối ngước mắt liếc về phía cô.
"Anh cậu đã biết chuyện này chưa?" Nghe xong, Biên Duyên không nhịn được nổi gân xanh trên trán, lườm Lạc Hồng. Nếu như anh của cậu ta đã biết thì cậu ta cũng chẳng còn nguyên vẹn mà đứng đây như vậy rồi. Mặc dù bây giờ cô cũng muốn đập cho tên nhóc này một trận, nhưng ông cụ mà biết Vân Tố đang sống chết không rõ thì nhất định sẽ tức đến mức ngất đi mất.
"Tôi không biết gì hết. Anh cả dặn tôi thời gian này không được liên lạc với bác Hai, nên tôi không hề gọi điện cho ông ấy. Bác Hai mới là người chủ động liên hệ với tôi." Anh cả đã nhắc nhở như vậy, cậu ta còn lâu mới dám đi lẻo mép với bác Hai, anh cả tức điên lên là chuyện rất đáng sợ đó.
Cậu ta cũng đâu còn cách nào khác, vừa mới không chú ý nói hai ba câu thôi đã bị bác Hai tóm cổ ra ngoài rồi.
Biên Duyên nghe xong, ngẩng đầu nhéo mi tâm. Không nói sớm, chờ đến ngày mai, khi bác Hai của cậu ta tới đây đi tìm anh cả thì cậu ta xong đời chắc rồi. Còn ra vẻ nói hôm nay cậu ta ăn không nổi vì lo cho Vân Tô, bây giờ nhìn lại, có khi là sợ bị anh cả đánh đòn thì có, nên giờ mới bày ra vẻ mặt đau khổ như lúc này.
"Tôi lo lắng cho anh cả hơn cả việc bản thân sắp bị đánh nữa." Trông thấy ánh mắt của Biên Duyên, Lạc Hồng nhỏ giọng bảo, thậm chí cậu ta còn định bí mật đi vào vùng sương mù đen để chi viện cho anh cả nữa là.
"Ha ha." Biên Duyên cười nhạt.
"Ngày mai bác Hai tôi sẽ tới đây cùng với đội ngũ đến từ khu Bảy. Biên Duyên, đến lúc đó, chị cùng tôi ra tiếp đón họ đi." Nghĩ tới chuyện ngày mai, cậu ta lập tức cảm thấy bản thân cần phải dẫn theo một người trợ giúp để phân tán lực chú ý của bác Hai.
Suy cho cùng thì vòng xoáy sương mù đen không chỉ xuất hiện cheo leo bên dưới vách đá, mà ở những khu vực khác cũng bắt đầu mọc lên vùng sương mù đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận