Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 77: Vô Đề
"Tôi sẽ thử." Biên Duyên bỏ qua sự khác lạ trong lòng, sau đó giả vờ bị sức mạnh tinh thần của cô ta khống chế.
"Được, vậy lần sau tôi sẽ quay lại." Nhìn thấy cô như vậy, trong mắt Cố Hàm Ngọc lóe lên một tia u ám, xem ra người đàn ông ở Tây thành, nếu không Biên Duyên sẽ không nói sẽ thử liên hệ với anh ta, nếu đã như vậy, thì hành động gần đây không đúng lắm hơn nữa sau vài lần tiếp xúc với Biên Duyên, cô ta thấy thật ra cấp bậc của người kia cũng không cao, nếu không cô sẽ không bình tĩnh như bây giờ.
“Chuyện hôm nay, không được nói với bất cứ ai, được không.” Cố Hàm Ngọc đứng dậy, đội mũ trùm đầu tiếp tục dịu dàng nói.
"Được." Biên Duyên lại tiếp tục dùng ánh mắt đờ đẫn nhìn cô ra.
“Vậy chúng ta gặp lại sau.” Cố Hàm Ngọc thấy vậy thì nhẹ nhàng cười, nhìn bộ dạng này không giống như đang thôi miên người khác chút nào.
"Tạm biệt." Nhìn Cố Hàm Ngọc rời đi, Biên Duyên nhìn cô ta với ánh mặt sắc lạnh, trong truyện không viết Cố Hàm Ngọc có tinh thần lực mạnh như vậy, chẳng lẽ là bởi vì chưa viết đến hay là trong truyện vốn không thiết lập cô ta có năng lực này.
Nếu không phải là tinh thần lực của cô được nâng cao và tinh thần kiên định, thì tin tức mà hôm nay Cố Hàm Ngọc lấy được không chỉ có một chút như vậy.
Hơn nữa bây giờ cô có thể chắc chắn rằng đây không phải là lần đầu tiên Cố Hàm Ngọc sử dụng tinh thần lực với cô, còn có những ký ức biến mất trong trí nhớ nguyên chủ, có lẽ cũng liên quan đến cô ta.
Hôm nay đến chợ mua đồ Biên Duyên nghe được một tin tức mới.
“Bà chủ, sao hôm nay chỉ có một mình bà vậy?” Sau khi tiến vào cửa hàng đồ ăn, Biên Duyên phát hiện hôm nay ông chủ không xuất hiện, dù sao ông chủ cũng rất đau lòng vợ mình, bình thường đều để vợ ngồi tính tiền, hôm nay sao lại để bà ấy bán hàng.
“Bà chủ Biên đến rồi sao, chồng tôi hôm qua nhận được tin, tất cả cư dân sinh sống trong thành, mỗi hộ đều phải cử người đi đào hào ở cửa thành, nếu không muốn đi, thì yêu cầu mỗi nhà nộp năm tinh hạch cấp hai, cũng chỉ cần nửa tháng thôi, mỗi ngày đi đều có cơm ăn ba bữa, còn có thể nhận được hai mươi tinh hạch bậc một, cho nên tôi để ông ấy đi.” Bà chủ nhìn Biên Duyên cười, chỉ cần trong nhà có đàn ông đều sẽ nhận được tin này, chỉ có phụ nữ độc thân như Biên Duyên mới bị người quản lý thị trường bỏ qua, cho nên cô không biết tin này cũng rất bình thường.
“Đào hào sao.” Nghe vậy, trong mắt Biên Duyên hiện lên vẻ suy tư, hiển nhiên cái này làm cô liên tưởng đến cái gì đó.
“Đúng vậy, cũng không biết vì sao bên trên đột nhiên sai mọi người đào hào xung quanh tường thành, chẳng lẽ lại có một yêu thú khác rừng rậm trung tâm lao ra sao.” Nghĩ đến đây, bà chủ lộ vẻ lo lắng. Dù sao bọn họ cũng đã xây tường, bây giờ đột nhiên muốn đào một cái rãnh trước tường, cũng không biết để làm gì.
"Cho dù thật sự có mãnh thú tân công thành, thì bà chủ cũng đừng quá lo lắng, bên trên đã sớm đề phòng, nghĩa là bọn họ đã có sẵn biện pháp đối phó.” Biên Duyên cười nói với bà chủ, trưởng khu đã có hành động, vậy có nghĩa là trong khoảng thời gian này Vân Tô đã nộp bằng chứng cho bên trên, hơn nữa bên trên cũng tin tưởng anh, bắt đầu công tác chuẩn bị.
An ủi bà chủ xong, sau Biên Duyên lấy được đồ mình cần, củng rời khỏi cửa hàng.
Nhưng trên đường về, cô cũng nghĩ kỹ việc này, Dạ thú sợ Minh Hỏa, bên trên cũng bắt đầu đào hào, có lẽ là định dùng hào lửa chặn Dạ thú đột kích bên ngoài.
Mặc dù cô không nhớ chính xác thời điểm thảm họa xảy ra, nhưng cô lại nhớ rõ lúc Dạ thú đột kích là lúc trực đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận