Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 108: Vô Đề
Đợi khi anh ta rảnh rỗi đi đến chợ, Biên Duyên đã mua đủ các nguyên liệu để nấu món ăn Trung Quốc.
Hôm nay, cô sẽ nấu bún thịt, món chính là thịt mỡ với thịt ba chỉ, phía dưới là khoai tây tím được làm mềm nghiền thành bột.
Rửa thịt ba chỉ, thái miếng vừa ăn, lúc này Biên Duyên mới cho lớp bún bọc bột bên ngoài vào xào.
Sau khi bún xào xong, đổ thịt đã chuẩn bị trước vào chậu lớn, rồi bỏ thêm các gia vị khác rồi trộn lên, cho đến khi thịt đã ngấm gia vị và bún xào, mới trải miếng thịt lên lớp khoai tây tím.
Rồi chưng món này trong mấy tiếng đồng hồ.
Thời gian làm bún thịt không tốn bao nhiêu, trong khi Biên Duyên chưng nó lên nồi rồi, còn cố ý làm thêm vài món ăn vặt có vỏ ngoài xốp giòn, bên trong mềm mịn để cùng chia sẻ và nói chuyện phiếm với Hạ Thu Ca.
Tháng 11 đúng vào mùa của cây táo, tuy chỗ này không có táo tiến hóa, khi cô lột bỏ những tạp chất để giữ một quả táo hương vị ngọt ngào, mềm mại đã khiến cho cả nhà Hạ Thu Ca rất thích.
Ánh nắng ấm áp rơi vãi trên mặt đất, hai người mặc đồng phục màu vàng ngồi trước quầy hàng nói chuyện phiếm với nhau, mấy đứa nhỏ ngồi lại thảm phủ trên ván gỗ, vừa ăn vừa lấy đồ chơi ra chơi, khung cảnh nhìn rất hài hòa.
"Tiểu Duyên, mấy ngày qua cô thoải mái trong tình yêu rồi, nên màu da cũng hồng hào hơn hẳn nhỉ." Hạ Thu Ca ngồi gần bên Biên Duyên, nhìn làn da của cô trắng nõn và mượt mà hơn lúc trước, lại trêu chọc.
Gương mặt của Biên Duyên rất có giá, nói rằng hồi xuân mấy độ cũng không phải điêu, dáng vẻ của cô thật khiến cho phụ nữ như cô ấy cũng nhìn mãi không muốn rời.
"Hạ Thu Ca, cô đang nói bậy gì thế?" Biên Duyên nghe thế, khóe môi lập tức co giật, cô tìm tình yêu thoải mái ở đâu chứ?
"Trời ui, cô còn thẹn thùng à. Người đàn ông đeo khẩu trang lần trước cô dẫn đến đây đó, tuy tôi không thấy rõ gương mặt của anh ta ra sao nhưng dáng người với khí chất rất xuất sắc, à quan trọng nhất là anh ta rất thương An An." Hạ Thu Ca thấy Biên Duyên phủ nhận, lập tức dùng ánh mắt tôi còn lạ gì cô nữa mà giả vờ nhìn Biên Duyên.
"Cô nói thật đi, có phải gần đây cô ở chỗ của anh ta không?" Hạ Thu Ca thấy thái độ của Biên Duyên lộ ra vẻ khiếp sợ, tưởng mình nói đúng rồi nên ánh mắt cũng có vẻ trêu chọc đậm hơn.
"Tôi nói rằng tôi với anh ta chỉ là bạn bè bình thường, cô có tin không?" Biên Duyên nhìn điệu cười và gương mặt trêu chọc của Hạ Thu Ca, huyệt thái dương của cô nhảy lên thình thịch, chuyện này có giải thích thế nào cũng không ổn lắm. Dù sao, cô thật sự ở lại căn phòng Vân Tô đã sắp xếp cho mình, nhưng mà nếu như cô hẹn hò với Vân Tô thì... Mới nghĩ đến đó thôi, da gà da vịt gì của cô đều đựng đứng lên cả rồi.
Thôi thì đừng nghĩ đến chuyện đó nữa!
"Hai người thật sự chỉ là bạn bè thôi sao?" Trong giọng nói của Hạ Thu Ca mang theo sự nghi ngờ, nhưng gương mặt đã viết rõ câu, có phải cô đang lừa tôi hay không đấy?
"Chúng tôi chỉ là bạn bè thôi, hơn nữa điều kiện với địa vị của người ta rất phức tạp, còn rất ghét tôi nữa. Vì thế cô đừng đoán mò, ăn táo đi, táo ngọt lắm đó." Biên Duyên vươn tay ra khoác lên vai của Hạ Thu Ca, rồi đè giọng, nhìn cô ấy nói.
"Được thôi." Hạ Thu Ca nửa tin nửa ngờ nhìn cô, vừa nghe nói hai người chỉ là bạn bè bình thường, thì tự nhiên thấy quả táo ngọt ngào, mềm mại này cho vào miệng thật đắng chát.
"Hay là thế này... Tôi giới thiệu cho cô một người. Đây là người quen biết của ông Tăng nhà tôi, cũng là một người đàn ông anh tuấn và nhân phẩm rất tốt đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận