Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 290: Vô Đề
“Chào bà, tôi là Biên Duyên, tôi là một nhà thám hiểm đến từ trên mặt đất.” Biên Duyên giới thiệu xong, Qua Na mời cô ngồi xuống, tuy ghế mới được làm ra nhưng lại rất thoải mái.
“Đế quốc đã biết về sự xuất hiện của các người rồi, kết giới vỡ nát, hai thế giới gặp nhau là chuyện khó lòng tránh khỏi, bên phía đế quốc đang sắp xếp đoàn sứ giả lên mặt đất đàm phán, nếu cô Biên đã đến đây rồi vậy thì nhờ cô về chuyển lời giúp.
Đế quốc quyết định chung sống hòa bình với nhân loại, tuy rằng chúng tôi hướng tới hòa bình nhưng cũng không sợ chiến tranh, hy vọng rằng nhân loại có thể cân nhắc, chớ để bọn người hiếu chiến lẻn vào chỗ trống.” Qua Na vẫn dáng vẻ mỉm cười hiền lành ấy, thế nhưng trong ánh mắt vẫn khiến Biên Duyên cảm thấy tuy hiền có hiền nhưng hiền lành cũng chia người.
“Bà cứ yên tâm, nhân loại cũng hướng về hòa bình, tôi sẽ chuyển lời lại ạ.” Biên Duyên nghiêm túc gật đầu, chủng tộc trí tuệ ở thế giới trong lòng đất có vẻ không đơn giản, dựa vào lời nói của Qua Na, cô có thể hiểu rằng bên phía họ có người chủ hòa cũng có người chủ chiến.
Lần gặp gỡ đầu tiên may mà Biên Duyên đã gặp được những người theo phái hòa bình nếu không thì chuyện sẽ phiền lắm.
Dù sao, trong một cái trấn nhỏ thôi mà đội trưởng đội bảo vệ thôi mà đã là dị năng giả cấp năm, vậy thì quân đội đế quốc trong lời Qua Na thì sao, liệu trong đó có người còn mạnh hơn nữa không, vậy đối với nhân loại vừa bước vào thế giới tiến hóa chưa được bao lâu mà nói thì hòa bình mới là tốt nhất.
“Nếu đã đến đây, vậy đợi xác nhận thân phận của hạch linh xong thì tôi dẫn cô đi tham quan xung quanh.” Qua Na nói xong, nhìn qua ba lô trên người Biên Duyên, ý rất rõ.
“Được, vậy cũng coi như là vật về với chủ.” Biên Duyên nói xong, lấy hạch linh ra đưa qua, tuy rằng cô muốn có năng lượng bên trong đó, nhưng người ta đã bảo đây là hạch linh của tổ tiên người ta rồi thì cô cần gì phải giả ngây giả dại.
Qua Na nhận lấy hạch linh rồi gật đầu với cô, rồi đứng dậy dẫn cô vào căn phòng ở giữa.
Trong phòng có đặt một cái bục cao ở giữa, tiếp đến là các bức bích họa cực kỳ hấp dẫn được điêu khắc trên bức tường hấp dẫn ánh mắt của cô.
Tuy lòng rất muốn tham quan nhưng cô vẫn cố gắng kìm lòng hiếu kỳ của mình mà đi đến giữa phòng.
Càng lại gần, Biên Duyên mới thấy rõ quyển sách nặng trịch được đặt trên đó.
Qua Na nhìn cô rồi đặt hạch linh trên quyển sách, miệng lẩm nhẩm thần chú gì đó mà hạch linh tỏa ra một vầng sáng màu đỏ nhạt mờ ảo dịu hiền.
Cùng lúc đó, dưới quyển sách dày cộm kia cũng bắt đầu tỏa sáng, vầng sáng chuyển đổi, trắng đỏ thay phiên nhau, rồi quyển sách to bự ấy tự lật trang, sau một đợt ồn đầu, quyển sách lật đến một trang, trang sách ấy phản ứng lại với vầng sáng đỏ kia, chỉ thấy trang giấy dần bị ánh sáng kia ăn mòn rồi cả phòng ngập trong ánh sáng.
“Đây là rết tổ.” Qua Na nhìn thấy hình bóng hư ảo lấp đầy cả căn phòng thì đưa hai tay lên mi tâm, rồi hành lễ với tổ tiên tôn kính của chủng tộc mình.
Sau khi làm lễ xong thì bóng dáng hư ảo phản xạ giao hòa với bức bích họa trên vách tường, ánh sáng lóe lên, hạch linh chủ động bay tới trước mặt Biên Duyên.
“Rết tổ cảm ơn cô đã đem nó về đây, sau này cô sẽ trở thành người bạn tốt của người dân trấn Ô Đồ.” Đôi mắt Qua Na càng dịu hiền hơn, dù sao đây chính là một trong những tổ tiên của trấn Ô Đồ bọn họ.
“Vậy tôi có thể nhận nó được ư?” Biên Duyên nhìn hạch linh trong tay mình mà lòng không thể tin nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận