Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 134: Vô Đề

“Mọi người chỉ là nói quá mà thôi, Long đội thế mà cũng tin.” Biên Duyên nhìn vợ chồng anh Tăng rời đi rồi mới nhìn qua người đàn ông cạnh xe Món Ngon, nước da của anh ta có màu đồng, mày kiếm mắt sáng nhìn có hơi lạnh lùng, nhưng vẻ ngoài của anh ta thật sự không tồi.
“Lúc nhìn thấy bà chủ Biên thì tôi chỉ biết lời nói của mọi người là không sai thôi.” Khóe môi Long Hành Thiên cong lên, ý cười thản nhiên, không nói cái khác, riêng mùi lẩu cay đang phát tán trong không khí thôi không phải là món mà người bình thường có thể nấu được.
“Bà chủ Biên cũng làm món này sao? Xin hỏi tôi có thể nếm thử không?” Lúc hai mắt Biên Duyên sắp híp lại rồi thì Long Hành Thiên đột nhiên nói.
“Có thể, xin cứ tự nhiên.” Chóp mũi Biên Duyên động đậy, phát hiện trong không khí bây giờ tràn ngập mùi khoai tay ướp gia vị lẩu cay, lúc này mới thu về sự khó chịu trong lòng mà đứng lên, lúc Long Hành Thiên nói câu đó, suýt chút nữa cô đã cho rằng anh ta đang đùa giỡn cô, không ngờ thật sự ngửi thấy mùi khoai trong không khí.
“Quả thật là rất ngon, điều này làm cho tôi càng thêm mong chờ tay nghề của bà chủ Biên dó, không biết đoàn lính đánh thuê Long Hành của chúng tôi có cơ hội được hợp tác với bà chủ Biên không?” Một miếng khoai vào bụng, Long Hành Thiên đã biết tại sao lại có tin đồn đó, người có thể loại bỏ sạch sẽ tạp chất trong khoai tây như thế, vị bà chủ Biên này cũng không phải là nhân vật đơn giản.
“Xin lỗi anh, xe Món Ngon của tôi chỉ bán đồ ăn trong chợ thôi, nên chỉ có thể nói xin lỗi với Long đội.” Biên Duyên nhìn Long Hành Thiên và nói thẳng, cô cũng không định làm đầu bếp cho đoàn lính đánh thuê khác, vì cô thích cảm giác bản thân có thể tùy ý nắm giữ xe Món Ngon hơn là đi làm đầu bếp cho người ta.
“Vậy thì đúng thật là đáng tiếc, nếu không thể hợp tác thì không biết bà chủ Biên có nhận đơn hàng đến từ đoàn lính đánh thuê Long Hành không?” Long Hành Thiên thấy cô từ chối cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nếu cô đồng ý đến đoàn lính đánh thuê thì chỉ sợ đã bị người khác lấy đi từ sớm rồi.
“Đơn hàng cá nhân hay đơn hàng đến từ đoàn lính đánh thuê Long Hành vậy?” Biên Duyên nhìn anh ta rồi hỏi.
“Có khác nhau sao?” Long Hành Thiên nhướng mày.
“Tôi tạm thời không nhận đơn hàng lớn, nếu là đơn hàng cá nhân và không có hạn chế về món ăn thì tôi vẫn có thể cân nhắc.” Biên Duyên cười nói, số lượng từ đơn của đoàn lính đánh thuê quá lớn, một mình cô xử lý không nổi, huống chi dạo này cô còn phải làm chuyện khác.
“Đơn hàng cá nhân, một ngày hai bữa, bà chủ Biên có bằng lòng nhận không?” Nghe Biên Duyên nói thế, Long Hành Thiên suy nghĩ rồi cười nói.
“Phải xem đoàn trưởng Long có yêu cầu gì khác không đã.” Biên Duyên nhìn anh ta, cũng không biết anh ta có ý gì, đoàn lính đánh thuê thiếu đầu bếp à?
Phải rồi!
Vì cô nhớ tới đoàn lính đánh thuê của Vân Tô, cả đám đều là người sành ăn.
“Mỗi bữa ba món một canh, món nào cũng được, tôi sẽ phái người đi lấy vào buổi trưa và tối, một ngày năm tinh hạch cấp hai.” Với một đầu bếp làm việc trong một nhà hàng cao cấp ở Nhất Nhai thì giá này không hề thấp, với một xe Món Ngon bán ra một bữa mấy tinh hạch cũng không thấp, nhưng với Long Hành Thiên mà nói, cái giá này xứng đáng.
“Khi nào thì bắt đầu vậy?” Biên Duyên nghe vậy thì cười lên làm mắt cũng cong, có tiền mà không kiếm là đồ ngu.
“Nếu tiện thì tối hôm nay bắt đầu luôn đi.” Long Hành Thiên nhìn dáng vẻ ham tiền của cô, ý cười trong mắt càng đậm thêm.
“Không thành vấn đề, trước bảy giờ tối anh cho người đến lấy nha, muộn hơn tôi không đợi đâu.” Biên Duyên híp mắt cười, đây chính là một vị khách lớn, nhưng có là khách lớn thì cũng không thể trì hoãn thời gian của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận