Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 109: Vô Đề
"Chuyện này tôi chưa từng nghĩ qua, dù sao bây giờ hai mẹ con tôi cũng rất hạnh phúc, cho nên tôi không phiền hai người đâu." Biên Duyên nhìn ánh mắt rục rịch của Hạ Thu Ca, lập tức từ chối.
"Tiểu Duyên à, tôi biết cô đang lo lắng cái gì. Nhưng mà cô một mình dẫn An An vùng vẫy trong thế giới tận thế này rất cực khổ đó." Hạ Thu Ca nắm chặt tay của Biên Duyên, những ngày qua cô đã gặp cực khổ bao nhiêu thì hàng xóm như cô ấy là người nhìn thấy tận mắt và biết rõ nhất. Nếu như có một người có thể chia sẻ cho Biên Duyên một chút thì tốt hơn rất nhiều, cô ấy thấy Biên Duyên không do dự mà từ chối lập tức, đoán rằng có lẽ cô ấy lo người ta sẽ đối xử tệ với An An.
"Tôi đâu có thấy khó khăn gì đâu, chỉ thấy thời gian trôi qua rất nhiều thứ thú vị và phong phú thôi." Biên Duyên lại tiếp tục từ chối lòng tốt của Hạ Thu Ca, cô thật sự không có suy nghĩ tìm một người nào đó sống chung ở thế giới này.
"Được rồi, nếu cô không muốn nhắc đến chủ đề này nữa, thì tôi cũng không nói nhiều làm gì. Nhưng mà, cô có để ý bây giờ mọi người trong chợ toàn nghĩ cô với người đàn ông đeo khẩu trang kia đang hẹn hò không đấy?" Hạ Thu Ca thấy Biên Duyên dứt khoát từ chối đến thế rồi cũng không ép uổng gì nữa, nhưng trong lòng vẫn có kế hoạch sẵn, nếu như đã tìm người tốt vẫn phải dẫn người đó đến cho Biên Duyên xem mắt mới được, dù sao thì ấn tượng đầu tiên vẫn là quan trọng nhất. Mà chuyện tình cảm ấy, không ai mà nói chắc được.
Nhưng mà trước khi cô ấy bảo ông Tăng dẫn đến gặp Biên Duyên, có nên để ông xã mình kiểm tra nhân phẩm của người này trước không ta?
Lỡ đâu để Biên Duyên gặp phải người xấu, chẳng phải cô ấy đã hại cô rồi ư?
"Sao mọi người lại nghĩ thế chứ?" Biên Duyên nghi ngờ nhướng mày, cô với Vân Tô chẳng có bất cứ hành động thân thiết nào trong suốt đoạn thời gian ở chung, thế mà sao thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi mà họ vẫn không quên anh đi nhỉ?
"Vì hôm sau cô không về nhà, nên mọi người đồng loạt suy nghĩ cô đã ở với anh ta rồi." Hạ Thu Ca nói đến đây, lại nhìn chăm chú vào Biên Duyên, thật ra cô ấy cũng nghĩ như thế.
"Mọi người nghĩ nhiều rồi, hôm đó tôi ra ngoài tìm sân huấn luyện để tập, khi về lại thấy trời đã khuya còn lạnh nên mới tìm chỗ nghỉ ngơi ở ngoài thôi." Biên Duyên nghe Hạ Thu Ca nói thế, khóe miệng cũng quất thẳng lên, bây giờ cô đã tiêu hóa được thông tin rồi, hèn chi mọi người lại nghĩ như thế.
"Dù sao bây giờ cô đã là thần nấu ăn trong suy nghĩ của mọi người rồi, cho nên từng hành động, cử chỉ của cô luôn được người ta theo dõi." Còn một câu nữa Hạ Thu Ca không nói là, chuyện mọi người lo lắng và sợ hãi nhất là cô lún quá sâu vào tình yêu rồi không bán xe Món Ngon nữa thì họ phải làm sao? Dù sao bây giờ, ai ai cũng đang trông ngóng cô nấu ra những món ăn ngon bán trên xe Món Ngon để họ ăn đến no căng bụng đó.
"Mọi người cũng rảnh rỗi quá há!" Biên Duyên đưa ánh mắt nhìn ra ngoài một lượt, thầm nghĩ mấy người đã rảnh rỗi như thế còn thích bàn tán chuyện của cô, dành thời gian đó ra tính đường buôn bán kiếm tiền có hơn không?
"Bây giờ không còn có nhiều hoạt động giải trí như trước mà." Hạ Thu Ca nhìn cô, cười giải thích.
"Vì vậy, mỗi ngày họ chọn cách bàn tán nói xấu sau lưng người khác à?" Biên Duyên nghe cô ấy giải thích thế, chỉ biết thở dài lắc đầu, tự nhiên cô nhớ đến bà cụ hồi ở trong khu chung cư, mỗi ngày không có gì làm ăn no rửng mỡ ngồi ở một góc, nói này nói nọ, bình phẩm từ đầu đến chân của mọi người đi ra đi vô, còn có thể vẽ ra cuộc sống của bọn họ đầy phiên bản, đủ loại muôn màu nữa chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận