Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 93: Vô Đề

“Ha!” Chu Triều nhìn cô, vẻ mặt lộ rõ khinh thường, trong lúc cậu ta giơ tay lên, một bức tường đất mọc lên, hai tay cậu ta lại đẩy lên tiếp, tường đất trong nháy mắt đâm thẳng về phía hai mẹ con Biên Duyên.
Biên Duyên thấy bức tường đất đang áp sát mình thì trong mắt hiện lên vẻ nghiêm túc, Chu Triều thực sự là đang muốn đẩy mẹ con bọn họ vào chỗ chết.
Ánh sáng lạnh lẽo nơi khóe mắt chợt lóe lên, Biên Duyên hít sâu một hơi, sau đó giơ tay phải lên nắm chặt thành quyền, dùng sức đánh về phía trung tâm của bức tường đất đang đánh tới.
Cùng với một tiếng trầm đục vang lên, Chu Triều vốn tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc thì lại nhìn thấy ở giữa bức tường đất mình phóng ra đang nứt thành một mạng nhện, sau đó vỡ thành một đống đất cát ở trước mặt mẹ con Biên Duyên.
“Tiến hóa giả!” Chu Nhàn Nhã nhìn cô với ánh mắt không thể tin được. Cô ta cho rằng từ sau mạt thế, cô ta đã trở thành một tiến hoá giả thì sẽ có thể đè đầu cưỡi cổ ả đàn bà vô dụng này. Vậy mà cô ta không ngờ, cô cũng trở thành một tiến hóa giả.
Chu Nhàn Nhã nghĩ tới đây, cả khuôn mặt cũng sắp vặn vẹo.
"Tiến hóa thì thế nào, cũng chỉ là tiến hoá giả sức mạnh mà thôi, chị đừng quên em chính là dị năng giả." Ánh mắt của Chu Triều đang đứng bên cạnh nhìn về phía Biên Duyên tràn đầy quyết tâm, hôm nay bọn họ nhất định phải có được thứ mình muốn, dù sao Biên Duyên cũng chỉ là một tiến hóa giả mà thôi.
"Chu Triều, em nói rất đúng, Biên Duyên, là người thân với nhau, chúng tôi sẽ cho cô một cơ hội cuối cùng." Chu Nhàn Nhã thấy em trai mình đã giơ tay lên xây bức tường đất bao xung quanh, chuyện xảy ra ở trong tường đất sẽ không bị người khác biết, cho nên khóe miệng cô ta cong thành một nụ cười đắc ý, sau đó nhìn Biên Duyên, nói.
So với hình ảnh cô liều chết chống lại, cô ta càng muốn nhìn thấy dáng vẻ Biên Duyên ôm đứa bé quỳ xuống đất cầu xin cô ta tha thứ hơn.
"Tôi cũng trả lại câu nói đó cho các người." Hơi thở của Biên Duyên khẽ thay đổi, mà vòng vây tường đất của Chu Triều vừa hay ở trong phạm vi dị năng của cô, với toàn bộ các giác quan hiện tại của cô, có thể nói là cô đã tiến hành giám sát 360 độ không góc chết với hai người này. Chỉ cần bọn họ vừa động đậy là cô có thể biết ngay, sau đó tiến hành dự đoán phương hướng tấn công của bọn họ.
"Đúng là không biết điều, tôi vốn còn định giữ lại thi thể nguyên vẹn cho cô nhưng bây giờ xem ra, cô vẫn thích mình máu thịt không rõ hơn nhỉ.” Chu Triều giơ tay lên vung một cái, mấy cái gai sắc nhọn đột nhiên nhô ra từ mặt đất, chọc thẳng vào mặt hai mẹ con Biên Duyên. Vào lúc này, chỉ cần Chu Triều ra lệnh một tiếng là mẹ con bọn họ sẽ bị những cái gai đất này thẳng tay đâm thành cái sàng.
"Có biết vì sao nhân vật phản diện lại chết không? Là chết vì nói nhiều đó!” Biên Duyên nhìn gai đất dựng lên trước mặt Chu Triều thì cười lạnh, sau đó đầu ngón tay phải của cô khẽ động đậy. Kim gây tê vừa rồi nhân lúc bọn họ đang nói chuyện, lặng lẽ bay đến phía sau hai người đâm thẳng vào sau gáy bọn họ.
"Cô!" Chu Nhàn Nhã chỉ cảm thấy gáy mình đau xót, nhận ra vấn đề, cô ta lập tức nhào về trước mặt Biên Duyên, đáng tiếc là cho dù tốc độ của cô ta có nhanh hơn nữa thì vẫn kém tốc độ phát huy tác dụng của trận gây tê do Biên Duyên tạo ra. Khi cô ta vừa cầm vũ khí đến trước mặt Biên Duyên thì cảm thấy cả người không còn sức lực, khuỵu thẳng xuống đất.
“Biên Duyên, cô là cái đồ khốn nạn!” Chu Triều nhìn bức tường đất trước mắt vì mình mà bắt đầu sụp đổ thì hận đến nghiến răng nghiến lợi, cậu ta thật sự không ngờ Biên Duyên của hiện tại lại trở nên âm hiểm như thế, dùng hành vi của kẻ tiểu nhân đánh lén sau lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận