Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 49: Vô Đề
“Vâng mẹ.” An An nghe xong ngoan ngoãn gật đầu, với cậu bé mà nói, chơi bên trong và chơi bên ngoài xe không khác gì nhau, hơn nữa mẹ không cho cậu bé gặp khách nhất định có lý do của mình.
“Ngoan quá, chốc nữa mẹ chuẩn bị đồ ăn vặt cho con, con và Dương Quang chơi ở phòng khách, phòng bếp nguy hiểm không được qua đó biết không?” Phòng bếp có cửa, chốc nữa đi cô sẽ đóng lại, nhưng trước lúc đó cô vẫn nói rõ với An An.
“Con biết rồi mẹ, phòng bếp nguy hiểm, con và anh Dương Quang sẽ không đi.” An An nghiêng đầu nhìn nồi đang sôi ùng ục toát ra khí nóng gật đầu nói, nồi rất nóng cũng rất nguy hiểm, cậu bé hiểu.
“Ngoan quá, vậy mẹ đi gọi Dương Quang, chốc nữa hai đứa nên viết chữ rồi.” Biên Duyên dịu dàng xoa đầu đứa trẻ, sau khoảng thời gian bổ sung dinh dưỡng, tóc của An An mặc dù vẫn hơi vàng nhưng sờ đã mượt hơn trước nhiều, đến cả khuôn mặt trông cũng tròn hơn trước, nhìn đứa trẻ thay đổi, trong lòng Biên Duyên rất vui vẻ.
Lại thân thiết với con thêm mấy phút, Biên Duyên mới chuẩn bị đồ ăn vặt đồ chơi cho bọn chúng rồi ra khỏi xe.
Nhưng trước khi dẫn Dương Quang lên xe, Biên Duyên nói với Thu Ca một tiếng.
Hôm qua cảnh tượng người đó đến tìm Biên Duyên tự tát vào mặt Thu Ca cũng nhìn thấy, vì vậy cô ấy không hề cảm thấy có gì không đúng với cách làm của Biên Duyên, dù sao có nhà ai không có mấy người thân khiến người ta lo lắng chứ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc mặt trời lên cao, mùi hương thịt từ trong xe bay ra khắp xung quanh, cửa chợ không hẹn mà cùng vang lên từng tiếng hít sâu.
“Có phải tôi đang nằm mơ không, đó có phải là Thích Uyên và Cố Hàm Ngọc của Liệt Hỏa không?” Trên sạp hàng, ông chủ chưa kịp thu tiền, mắt dại ra nhìn hai người đi ngang qua sạp của mình.
“Nam thần và nữ thần của tôi cùng xuất hiện, cảm giác tôi sắp không hít thở nổi rồi.” Khách hàng được ông chủ nhắc nhở vừa quay đầu nhìn thấy đôi tuấn nam mỹ nữ cách đó không xa, khoa trương đến mức đặt ngón cái lên nhân trung của mình.
“Bọn họ, bọn họ đang đi đâu? Hướng đó không phải là xe bán đồ ăn sao, chẳng nhẽ bọn họ cũng nghe nói tay nghề của bà chủ Biên nên đến đào góc tường?” Cũng có người nhanh chóng liên tưởng đến xe bán đồ ăn, dù sao ở đây ngoài đồ ăn ngon hình như không có thứ gì có thể hấp dẫn bọn họ đến, tục ngữ nói dân dĩ thực vi thiên.
“Lão nhị, cậu đừng nói linh tinh, tận thế bao nhiêu năm nay mãi tôi mới được ăn một món đồ ăn ra hồn, tôi không muốn ăn đồ ăn như làm cho lợn của cậu nữa đâu, nếu như cậu nói làm bà chủ Biên đi mất, xem tôi xử lý cậu như nào.” Có người nghe xong không vui vẻ gì, bọn họ mãi mới tìm được đồ ăn vừa rẻ vừa ngon, nếu như Biên Duyên bị Liệt Hỏa đào đi mất, bọn họ phải tích góp rất lâu mới có thể đến Nhất Nhai ăn một bữa.
“Nếu không bọn họ đến làm gì, muốn đưa bà chủ Biên đi có từng hỏi ý kiến của chúng ta chưa?” Người đàn ông rất không vui, mày nhướng lên không vui, trong lòng ông ta đã cho rằng như vậy.
“Sao, hỏi anh anh dám từ chối sao, đó là Liệt Hỏa đấy.” Cũng có người cười khẩy một tiếng nói, dù sao sức mạnh của Liệt Hỏa đã truyền khắp mười hai khu.
“Tôi chỉ muốn hỏi nếu như phải có thể mang theo tôi không.” Người đàn ông vừa nhướng mày nghĩ đến thực lực của Liệt Hỏa liền sợ hãi, giọng nói cũng yếu đi nhiều.
Nhưng mà vẻ mặt của những người khác cũng rất đặc sắc, dù sao bọn họ bây giờ có thể nói đều đang đợi đồ ăn ngon của bà chủ Biên kéo dài sinh mạng, vì vậy ngoài một phần fans não tàn của Liệt Hỏa, ánh mắt nhìn hai người của rất nhiều người dần dần trở nên đầy phòng bị và không quá thân thiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận