Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 193: Vô Đề

Sau đó, Biên Duyên đã cảm nhận được sự phũ phàng đến tột độ của thế giới này.
Sau khi Biên Duyên phối hợp với hai con quái thú chơi đùa tại chỗ lăn lộn một hồi, nhìn hai chúng nó chỉ mới thân mật một cái mà đã có thể khiến đất rung núi chuyển, cô có căn cứ để hoài nghi mình đã trở thành thú nuôi để con quái vật khổng lồ kia tán gái.
Tuy rằng việc thấp hèn chạy trốn ngay dưới tầm mắt của con quái vật khổng lồ có chút khó khăn nhưng bây giờ hai con quái vật vẫn đang không ngừng thân mật thắm thiết, cô có thể chạy xuống từ đuôi rồi lặng lẽ rời khỏi nơi này.
Vì ban đêm không dễ đi lại cho nên cô mới bằng lòng ở lại trên lưng con quái vật khổng lồ này một đêm, nhưng bây giờ sắc trời đã sáng, cô phải đi tìm đám Vân Tô.
Biên Duyên tụt xuống khỏi cơ thể của con quái vật khổng lồ rồi đứng cách đó không xa nhìn hai con thú đang vui vẻ, sau khi lặng lẽ phất phất tay với chúng nó, cô chui vào một cánh rừng đen kịt khác ở phía trước.
Biên Duyên vừa mới đi được không bao lâu thì đã nghe thấy tiếng gầm gừ của hai con quái thú từ phía sau truyền đến, bên trong xen lẫn vẻ bất mãn và phẫn nộ.
"Có duyên gặp lại." Biên Duyên quay đầu lại, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười rồi đi một mạch không thèm ngoảnh đầu.
Trong khu rừng đá tối om, nguy cơ bốn phía, cạm bẫy vô số.
Biên Duyên liếc nhìn bãi cỏ xanh biếc phía trước thì hai mắt híp lại, trong mắt tràn đầy vẻ cảnh giác, ngay cả chân vừa chuẩn bị bước ra cũng thu về, cơ thể liên tục lui về phía sau vài bước.
Tay phải cô vừa động đậy thì bụi cỏ xanh cách cô gần nhất đã bị dị năng của cô xén thành vô số vụn lá màu xanh biếc, lại nhìn về phía bụi cỏ vừa biến mất, nơi đó vậy mà lại có một đầm lầy đen ngòm còn đang bốc bọt khí.
Ánh mắt của Biên Duyên nhìn chằm chằm vào chỗ kia, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể phát động công kích với thứ ở phía dưới đầm lầy. Tuy lúc này cô vẫn chưa thể nhìn thấy ở phía dưới đến tột cùng là có cái gì nhưng vẫn cảm nhận được ác ý nồng đậm toả ra từ phía dưới đầm lầy ngay khi cô phá tan bụi cỏ xanh kia.
Một khi giới hạn phạm vi được mở rộng, cô không chỉ cần chú ý đến phía trước mà còn cần chú ý chung quanh, bởi vì cô không biết tại thời điểm này, liệu có thể còn có những kẻ tấn công khác ập đến từ bốn phương hay không.
Ùng ục ùng ục…
Từng bong bóng khí không ngừng bốc lên trong một phạm vi nhỏ, sau khi đám bọt khí đen vỡ ra thì một đôi mắt dựng thẳng đứng dần dần hiện ra từ phía dưới.
Éc!
Hình thể của thứ kia trông có vẻ không lớn, dáng vẻ khá tương đồng với nòng nọc, cũng đầu to đuôi nhỏ, trơn trượt nhẵn nhụi, nhưng điểm khác biệt lớn nhất của nó với nòng nọc chính là đôi mắt hung ác, khoang miệng hẹp dài, khi nó phát ra tiếng “éc éc” thì lập tức để lộ hai hàm răng sắc bén dày đặc.
Éc éc… Éc éc éc…
Tiếng kêu của nó càng ngày càng gấp gáp, Biên Duyên phát hiện ra mấy bụi cỏ nhỏ chung quanh đều bị đồng loại của nó đẩy lên cao, hàng chục, hàng trăm thứ màu đen ẩn núp dưới dám cỏ xanh hung dữ đang nhìn chằm chằm về phía cô, ánh mắt kia chỉ hận không thể chén sạch toàn bộ da dẻ máu thịt của cô.
Cô ngẫm lại, nếu vừa rồi mình không chú ý thấy có điều kỳ lạ mà bước một chân lún sâu vào đầm lầy thì khả năng cô bị chúng nó gặm cắn sạch sẽ thật đúng là rất lớn.
Biên Duyên lui về phía sau hai bước rồi xoa xoa cánh tay, ánh mắt đảo qua chung quanh, phát hiện nếu mình muốn đi về phía trước thì nhất định phải vòng qua vũng đầm lầy này.
Nhưng nếu cô không đi vòng qua vũng đầm lầy này mà đổi đường đi, quay đầu lại thì cô cũng không biết liệu mình có thể chống lại đám dã thú vừa rồi hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận