Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 271: Vô Đề

Sáng hôm sau, Biên Duyên làm rất nhiều đồ ăn đặt sẵn trong tủ lạnh cho An An, trong thời gian cô đi vắng, chú Vân chỉ cần lấy ra hâm nóng là hai ông cháu sẽ có một bữa ăn vừa ngon lại hợp khẩu vị.
Ăn cơm trưa xong, Biên Duyên bế An An đi qua biệt thự cách vách.
Nhân viên mà Vân Tô chọn sẵn cho chuyến đi lần này vừa hay cũng đang ở đó, Biên Duyên nhìn những khuôn mặt quen thuộc, cười chào hỏi mọi người.
“Vậy lần này anh Năm cũng đi sao?” Biên Duyên cho con đi chơi với chú Vân xong thì ngồi xuống sô pha hỏi anh Năm.
“Đi chứ.” Trên mặt anh Năm nở nụ cười, sao anh ta có thể để Biên Duyên và Vân Tô ở riêng một mình dưới đó được.
“Nhiệm vụ lần này tôi sẽ mang theo Kỳ Chu Nham, Âu Lạp, Đỗ Thiên Dực, Tần Cố và Chu Nhất cùng đi để hiệp trợ với cô.” Vân Tô liếc mắt nhìn anh Năm một cái rồi nói. Mấy người này là do anh tự mình tiến cử chọn ra, mọi người đều đã từng đi qua vùng sương đen, biết rõ được sự nguy hiểm dưới đó nên có thể tránh được tình trạng tự ý hành động.
“Lần xuống vùng sương mù này phiền mọi người giúp đỡ.” Biên Duyên cười nói với mọi người, cô không ngờ Âu Lạp cũng đi theo, vết thương trên người cô ấy chỉ vừa mới khỏi gần đây, xem ra thế giới dưới vùng sương đen có sức hấp dẫn khá lớn đối với cô ấy.
“Cô Biên đừng khách khí, chúng tôi nên cảm ơn cô mới phải.” Chu Nhất đẩy đẩy mắt kính trên mũi, có không ít người muốn xin gia nhập nhiệm vụ lần này, vì điều kiện mà lão đại đưa ra thật sự quá hấp dẫn.
“Mọi người hợp tác cùng chiến thắng.” Tất cả đều là người quen cũng tốt, sau lần hợp tác trước cô đã nắm được đại khái tính cách của mỗi người, cùng xuống vùng sương đen với bọn họ cô cũng yên tâm hơn.
Thời gian tiếp theo, mọi người lại họp bàn thêm một số chi tiết nhỏ, chờ tới khi họ thương lượng xong, mặt trời bên ngoài đã dần khuất núi.
Sau khi ăn cơm chiều và chia tay người nhà xong, nhóm người Biên Duyên ngồi lên xe tới vực sâu.
Cục cưng nhỏ An An vẻ mặt kiên nghị đứng ở cửa nhìn theo xe mẹ rời đi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé đầy vẻ quật cường, ngay cả ông nội đứng cạnh muốn bế cậu bé cũng bị từ chối, cậu bé nói mình đã là nam tử hán nhỏ rồi, không thể để người khác bế nữa.
Mãi tới khi xe của nhóm người Biên Duyên biết mất sau khúc ngoặc phía trước, lúc này cậu bé mới nắm tay ông nội xoay người về nhà, dù sao bên ngoài rất lạnh, ông nội Vân lớn tuổi rồi không thể đứng mãi ngoài gió lạnh được.
Một tiếng sau, nhóm người Biên Duyên tới cửa vào của vực sâu, mỗi lần cô rời đi lại tới nơi này sẽ phát hiện nó thay đổi rất nhiều.
Hiện nay khu rừng xung quanh lối vào vực sâu đã bị san thành đất bằng, bên ngoài bao bọc bởi một bức tường sắt thép để đề phòng dã thú bên ngoài tấn công, đồng thời cũng ngăn chặn quái thú đi ra từ vực sâu thoát khỏi nơi này.
Đoán chừng sau chuyến đi này của bọn họ, hệ thống phòng ngự công kích xung quanh vực sâu sẽ càng hoàn thiện hơn nữa, mà Tây Thành cũng sẽ trở nên náo nhiệt hơn xưa, dù sao nơi này sở hữu lối vào vùng sương đen, thời gian trước những đoàn đội trở về từ vùng sương đen đã mang tin tức ra, nên chắc chắn sau này sẽ có rất nhiều đội săn giết nghe tiếng mà tới.
“Cô Biên, đoàn trưởng Vân, mọi người tới rồi!” Đới Dân đã chờ ở sở chỉ huy từ sớm, vừa thấy họ anh ta lập tức kích động chạy tới, anh ta đã chờ một tuần rồi, hôm nay rốt cuộc có thể đi xuống.
“Anh Đới, đội trưởng Vương.” Thể trạng anh Đới lúc này đã rắn chắc hơn lần gặp trước khá nhiều. Còn người đàn ông cao lớn mặc áo ngụy trang phía sau anh ta, là người dẫn dắt đoàn đội do phía trên phái xuống đi cùng cô đến quặng mỏ năng lượng phía dưới vùng sương đen, Vương Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận