Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 269: Vô Đề
“Tôi đang nói về chuyện xuống dưới sương mù, vốn dĩ anh có thể không đi mà.” Dù sao ở dưới rất nguy hiểm, Vân Tô chỉ cần dựa vào những thứ lần trước họ mang về là đủ để phát triển binh đoàn chấp băng rồi.
“Cô ngốc quá, sau này sẽ có rất nhiều liệp sát giả xuống thế giới sương mù như thủy triều, các đoàn lính đánh thuê lớn cũng dần dần xuống dưới sương mù đen nên tôi muốn dẫn họ đến trước.” Vân Tô dịu dàng nói, nhìn về khuôn mặt người phụ nữ xinh đẹp và ánh mắt biết ơn của cô.
“Ừm, vậy lần này anh chuẩn bị dẫn những người kia xuống dưới hả?” Biên Duyên nghe giọng nói và vẻ mặt dịu dàng của anh thì vành tai vô thức đỏ lên.
----------
Khi một anh đẹp trai giọng ấm áp, nhìn bạn dịu dàng thấp giọng trò chuyện với bạn, người bình thường thật sự khó mà chịu nổi. Thế nên Biên Duyên ho khan một tiếng rồi không thể không chuyển chủ đề.
“Trong lòng tôi đã chọn được người, nhưng phải chờ tối nay hỏi qua bọn họ một lần rồi mới quyết định được.” Khóe môi Vân Tô hiện lên ý cười nhìn vành tai đỏ ửng của cô.
“Ừm, lần này chúng ta có đủ thời gian, tôi sẽ làm thêm chút món ăn hồi phục mang theo bên người.” Biên Duyên cuối đầu đọc tư liệu, cô liếc nhìn Vân Tô một cái rồi nói.
“Cô làm ít thôi, đến lúc khẩn cấp rồi hãy dùng.” Người cùng đi xuống lần này không chỉ là người của Chấp Băng, nên Vân Tô không muốn Biên Duyên lại lấy ra thứ gì dễ bị người khác chú ý. Dù sao việc cô phát hiện một mỏ năng lượng đã rất đặc biệt rồi, thời gian này không thích hợp để cô lại lấy ra thứ dễ dẫn tới sự ganh tị của người khác.
“Tôi hiểu rồi.” Biên Duyên nhìn vẻ nghiêm túc trong mắt Vân Tô mới giật mình nhận ra vấn đề, trong lòng cô đầy ấm áp, lúc này cô thật sự không nên gây chú ý quá nhiều.
“Phía trên cử ra một đội gồm ba dị năng giả hệ mộc, đều là cấp ba bậc trung, phía Chấp Băng cũng sẽ mang theo một người, chỉ cần không gặp phải quái thú cấp năm, chung ta chắc chắn có thể an toàn trở về.” Vân Tô nói thêm một câu. Người đi theo đợt này đều là tinh anh, hơn nữa họ đã từng đi vào vùng sương đen, thế nên lần này sẽ không phải bị động như lần trước nữa.
“Tôi hiểu rồi, bây giờ nếu không có việc gì, anh dẫn tôi đi xem thử phòng mới nhé.” Biên Duyên nghe xong chuyển đề tài, tay cô vẫy vẫy giấy tờ bất động sản, cô cũng là người có nhà rồi, thế nên giờ cô thật có chút gấp không chịu được muốn đi xem nhà mới của mình.
“Được, vậy đi thôi.” Vân Tô nghe xong thì cười đứng lên khỏi sô pha.
“Tiểu Duyên, cha tôi muốn xin đến ở với cháu trai sau khi chúng ta xuống vùng sương đen, hy vọng cô có thể đồng ý.” Trên xe, Vân Tô liếc qua gò má Biên Duyên một cái rồi nói.
“Như vậy có làm phiền chú Vân không?” Trên mặt Biên Duyên hiện lên chút ý cười, hai người này thật không uổng là cha con, rõ ràng là tới giúp cô chăm sóc con nhỏ, thế mà lại cứ nói là xin nhờ.
“Không sao đâu, lúc ông ấy trở về đã bàn giao hết công việc rồi, nên bây giờ nhiều thời gian rảnh lắm.” Lần trước anh đột nhiên đi xuống vùng sương đen đã dọa cho cha già sợ thót tim, thế nhưng sau khi trở về từ lần này, trình độ tiếp thu của ông đối với thế giới bên dưới vùng sương đen đã nâng cao hơn nhiều. Vì dù sao ông cũng đã từng đi đến thế giới đó, nỗi sợ về cái mình không biết đã vơi đi ít nhiều.
“Thế thì phiền chú Vân vậy.” Để con lại cho chú Vân chăm, Biên Duyên cũng càng yên tâm hơn.
“Không phiền chút nào cả, ông ấy rất thích An An.”
“Tôi cũng thích.” Vân Tô nói xong câu trước lại cho thêm một câu nữa vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận