Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 68: Vô Đề
"Cô làm được à?" Vân Tô nghe thế, lập tức đảo mắt từ đầu đến đuôi cô xem xét, rồi dùng giọng nghi ngờ hỏi.
"Tôi đi thử một chút." Biên Duyên nghe anh nói thế, cũng khó chịu nhíu mày, gần đây cô luôn luyện tập dị năng ở nhà, hiếm có cơ hội thực hành thật. Bây giờ cô khó có dịp được đi ra ngoài, mà con thú biến dị kia cũng thuộc cấp thấp nhất, cho nên cô muốn thử.
"Cẩn thận đấy, cô đi ở bìa rừng thôi đừng đi sâu quá, có gì cứ gọi tôi." Vân Tô nhìn gương mặt của cô đang háo hức không kiên nhẫn được nữa, cũng xua tay cho cô đi.
"Biết rồi."
"An An ngoan ngoãn chơi với chú nhé, mẹ đi vào rừng bắt một con vật nhỏ cho con chơi." Biên Duyên nhìn Vân Tô, sau đó nhéo gương mặt của An An cười nói.
"Vâng ạ, mẹ cẩn thận đấy đừng có để ngã bị thương đấy." An An nhìn Vân Tô ở bên cạnh mình, rồi nhẹ gật đầu với mẹ, hiển nhiên cậu bé không biết sự nguy hiểm trong rừng rậm.
Biên Duyên thấy cậu bé đã đồng ý, lại hôn lên trán của cậu bé một cái rồi đứng dậy đi vào bìa rừng rậm.
Chít chít!
Khi Biên Duyên đến gần bìa rừng khoảng năm sáu mét nữa, cô phát hiện cách đó không xa, phía sau bụi gai có một thú biến dị đầu mọc sừng đang nhìn chăm chú vào cô, nó gào rú rồi liên tục dùng chân đào đất.
Nếu cô đoán không nhầm thì con này là chuột biến dị, nhưng cô không ngờ chuột biến dị lại có dáng vẻ này, cơ thể to như chó, miệng nhiều răng nhọn, trông cũng rất hung dữ đấy.
Sau khi, Biên Duyên cảm ứng được, lập tức xác nhận nó chỉ là con dị thú cấp một nên quyết định lấy con chuột biến dị giai đoạn đầu này làm mục tiêu. Ngay sau đó, cô bật dị năng lên, năng lượng bắt đầu lưu chuyển quanh cơ thể, đợi đến khi cô đi đến gần, chuột biến dị bị bao phủ trong phạm vi của dị năng, Biên Duyên phát hiện ra, cô có thể cảm nhận được mọi hoàn cảnh xung quanh dù là thứ nhỏ nhất trong phạm vi năm thước, cảm giác giống như khắp nơi đều có mắt của cô vậy. L i ê n h ệ Tele : t. m e/lazy boy vn (xoá khoảng trống)
Có lẽ lần đầu tiên cô chiến đấu, nên lực tinh thần được tập trung cao độ mới cảm nhận rõ ràng như thế, cảm giác này lúc cô tu luyện cũng không cảm nhận được.
Chuột biến dị kia bị dị năng của Biên Duyên bao phủ, sau khi nó phát hiện mình sắp gặp nguy hiểm, máu trong cơ thể cũng sợ đến muốn nổ tung.
Sự hung dữ trong mắt của chuột biến dị càng nặng hơn, động tác đào đất của nó càng ngày càng vội vàng. Hai tay của Biên Duyên hơi cử động một chút, mười cây châm bạc ghim vào mảnh mút cũng từ từ bay ra khỏi túi bên eo của cô, sau đó cô xòe đôi tay ra khống chế chúng giữa lòng bàn tay mình.
Biên Duyên nhìn ánh mắt sợ hãi co rúm của chuột biến dị, tay phải của cô vừa giơ lên, mấy miếng châm bạc lập tức lóe lên ánh sáng lạnh bắn đến chuột biến dị kia.
C-H-Í-T...T... T!
Chuột biến dị muốn chạy lại phát hiện cơ thể mình bị cái gì đó không cử động được, ánh mắt nó khủng hoảng nhìn về cô, rồi lại chần chờ, nhưng nó chỉ cần chần chừ một giây đã bị cây châm bạc của Biên Duyên điều khiển chui vào mi tâm của nó.
Chuột biến dị tuyệt vọng ngã xuống đất giãy giụa mấy giây, rồi tắt thở.
Biên Duyên thấy thế hơi động cổ tay, mấy cây châm bạc dính máu lập tức quay lại trước mặt cô. Lúc nãy, cô tập trung tinh thần có thể cảm nhận được rõ nét vào con mồi của mình, sau cô quan sát thấy nó muốn chạy sang hướng khác, nên cô lập tức nắm chắc thời cơ và ra đòn quyết định.
"Không ngờ săn giết chuột biến dị cấp một lại dễ dàng thế." Biên Duyên thu lại cây châm bạc, đi lên trước khom người cầm con chuột biến dị lên, mùa đông sắp đến rồi, chuột biến dị này bán cũng được rất nhiều tinh hạch đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận