Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 111:

Kỷ Xảo Duyệt nghe xong, không khỏi gào khóc lên,"Lão gia, nhưng đó là nữ nhi chúng ta yêu thương nhất a! Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm trơ mắt nhìn nàng nhảy vào phủ Tiêu vương như hố lửa sao?"

Tô Hoành An đương nhiên là không đành lòng, Dung Yên cũng được hắn yêu thương lớn lên, để cho nàng vô danh vô phận theo Tiêu vương gia, hắn so với ai cũng không cam lòng, bồi dưỡng nàng lâu như vậy, chỉ trông cậy vào nàng có một ngày có thể gả vào hoàng thất, để cho Tô phủ... Hiện giờ, cái gì cũng không có.

Mặc kệ Kỷ Xảo Duyệt ngăn cản như thế nào, Tô Dung Yên khóc rống như thế nào, cuối cùng, vẫn bị Tô Hoành An nhẫn tâm đưa vào trong xe ngựa đi đến Tuyền Châu.

Tô Dung Yên tê liệt ngồi trong xe ngựa, nhìn nam nhân trong xe ngựa, ngay cả khóc cũng quên khóc,"Thái... Thái tử điện hạ?"

Trên mặt Quý Minh Sóc mang nụ cười mà Tô Dung Yên quen thuộc, bộ dáng chật vật này của nàng, hắn giống như không nhìn thấy, thanh âm ôn nhu, nhưng lời nói ra, lại làm cho Tô Dung Yên cả người phát lạnh,"Khi cô biết tin tức, chuyện đã định, Yên nhi, nếu ngươi cảm thấy ủy khuất, thì hãy coi như là vì cô."

Tô Dung Yên miệng há ra, nhưng nửa chữ cũng không phát ra được, khi phụ thân hạ quyết tâm để nàng đến Tuyền Châu, lòng của nàng cũng không đau, nhưng một câu "Coi như là vì cô" này của nam nhân, khiến nàng phảng phất nghe được thanh âm tan nát của cõi lòng của mình.

Quý Minh Sóc giơ tay, lau đi nước mắt hai bên má của Tô Dung Yên, tiếp tục cười nói: "Đừng sợ, trên đường cô sẽ an bài nhân thủ, nhất định sẽ không để cho ngươi lâm vào nguy hiểm, vị hoàng thúc này mặc dù tính tình cường thế, nhưng hiện nay hắn hôn mê bất tỉnh, ngươi nếu có thể nghĩ biện pháp làm cho hắn tỉnh lại, ngươi chẳng những có thể được trên dưới phủ Tiêu vương cảm kích, mà còn có thể giẫm tỷ tỷ ngươi dưới chân, đây không phải là chuyện ngươi vẫn hy vọng nhất sao?"

Hi vọng ở đáy mắt Tô Dung Yên hoàn toàn ảm đạm, nàng rũ mi mắt xuống, cổ họng rốt cuộc cũng lên tiếng,"Vâng, Yên nhi... Hiểu rồi."

Vốn tưởng rằng Quý Minh Sóc chỉ là tới đưa tiễn nàng, cũng không nghĩ tới, mục đích chân chính lại là tới đưa cho nàng giải dược này.

Tô Dung Yên có chút động tâm, nhưng nàng vẫn không xác định được độ tin cậy của Quý Minh Sóc khi nói lời này, nàng ngẩng đầu, nhìn ánh mắt nam nhân, hỏi: "Thái tử điện hạ... Khi đó, ta cũng không phải là người trong sạch, ngài còn để ta ngồi lên vị trí hoàng hậu?"

"Cô đưa ngươi đến Thập Lý Đình rồi đi." Nói xong, Quý Minh Sóc lấy ra mấy bình thuốc đưa cho Tô Dung Yên,"Đây là giải dược cô tìm danh y phối, mặc dù không thể để cho độc của hoàng thúc khôi phục hoàn toàn, nhưng, để cho hắn tỉnh lại cũng không thành vấn đề, đến lúc đó ngươi tìm cơ hội cho hoàng thúc uống vào, nhất định có thể khiến ngươi như nguyện ở lại bên cạnh hoàng thúc."

Tô Dung Yên nháy mắt mấy cái, tựa hồ đã tin, nàng tránh khỏi kiềm chế của Quý Minh Sóc, gật gật đầu, im lặng ngồi sang một bên, nhìn xe ngựa chạy như bay sắp ra khỏi thành, nàng nói: "Thái tử điện hạ, lập tức phải ra khỏi thành, ngài... Mau trở về đi, miễn cho bị người nhìn thấy."

Quý Minh Sóc trong mắt mang ra vài phần âm ác,"Khi đó toàn bộ Đại Chu quốc đều là của cô, cô muốn cho ai làm hoàng hậu, người nào dám xen vào?"

Tay Tô Dung Yên giấu trong ống tay áo nắm thật chặt thành quyền, móng tay ấn vào trong lòng bàn tay cũng không biết, hồi lâu, dưới ánh mắt sắp mất kiên nhẫn của Quý Minh Sóc, nàng nhận lấy, khàn giọng nói cám ơn,"Tạ thái tử điện hạ, Yên nhi đã biết."

Chắc có lẽ cảm thấy lời mình nói có chút quá đáng, Quý Minh Sóc lau nước mắt cho Tô Dung Yên, trượt tới cằm của nàng, nâng lên, bố thí nói với nàng,"Cô đồng ý với ngươi, chỉ cần ngươi có thể thuận lợi tiếp cận Tiêu vương, hơn nữa lấy được thứ cô muốn, vị trí hoàng hậu tương lai, vẫn chỉ thuộc về ngươi."

Có lẽ, Tô Oản Nhan xung hỉ cũng không thể khiến cho Quý Tiêu Hàn thức tỉnh, còn nàng nàng vừa đi, đã có thể lập tức làm cho Tiêu vương hôn mê bất tỉnh tỉnh lại, thì tất cả mọi người trên dưới phủ Tiêu vương, đều sẽ mang ơn nàng, vậy nàng, liền thật sự có thể đứng vững ở phủ Tiêu vương, thuận lợi tiếp cận Tiêu vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận