Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 131:

Tô Oản Nhan ho nhẹ hai tiếng,"Đúng, chính là nói đến đây, ta đang nói đến mấy điều xấu xa này, ngươi có kế hoạch gì ta mặc kệ, nhưng, nếu khiêu khích đến trước mặt ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ mặc, đến lúc đó đừng trách ta không nể mặt ngươi nha! Chúng ta mới là người một nhà."

Quý Tiêu Hàn được ba chữ "người một nhà" này của tiểu vương phi lấy lòng, khóe môi tràn ra tiếng cười, gật đầu phụ họa,"Đúng, chúng ta là người một nhà, cho nên mặc kệ ngươi muốn làm cái gì, chỉ cần mặc kệ mọi thứ, hết thảy hậu quả, đều có bản vương xử lý cho ngươi."

Tô Oản Nhan lúc này mới hài lòng, bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân,"Cẩu hoàng đế sao lại muốn nhét người cho ngươi? Tô Hoành An không phải muốn cho Tô Dung Yên làm nữ nhân của thái tử sao? Tô Hoành An cứ như vậy mà cam lòng buông tha?"

Quý Tiêu Hàn gọi Tiểu Ngũ đi vào, dọn sạch sẽ cái bàn nhỏ trong xe, mới lôi kéo Tô Oản Nhan ngồi ở một bên, cùng nàng nói tỉ mỉ những khúc quanh của chuyện này.

"Kỳ thật cũng không khó đoán, bản vương mặc dù bị Quý Việt Trạch xét nhà lưu đày, nhưng dù sao cũng là lúc bản vương hôn mê bất tỉnh, trong phủ không có người chu toàn. Chỉ cần Quý Việt Trạch nhận được tin tức hỏa thiêu trại Hắc Phong, nhất định sẽ đoán được bản vương sắp tỉnh, hoặc là đã tỉnh."

"Ta gả cho ngươi xung hỉ không được, cuối cùng còn cùng người của phủ Tiêu vương các ngươi thông đồng làm bậy, đám người kia không cam lòng, cho nên mới đưa Tô Dung Yên tới?"

Quý Tiêu Hàn: "Ừ, bọn họ hẳn là nghĩ như vậy."

Tô Oản Nhan cau mày, tựa hồ không thể lý giải được mạch não của đám người kia,"Không phải nói các ngươi là người trong hoàng thất, mỗi người đều tinh thông minh tranh ám đấu và tính toán sao?"

Nhưng hắn cũng có tật xấu giống Tô Hoành An khiến cho người ta phải cắn răng, mỗi chuyện nàng đều phải suy đoán, phỏng đoán, mới có thể biết được dụng ý mà hắn làm như vậy, nàng đều mệt muốn chết.

Vì vậy, lại nói tiếp,"Quý Việt Trạch đưa Tô Dung Yên tới, có hai khả năng đơn giản, một là tiếp nhận vị trí của ngươi, đến giám thị ta, muốn nhìn xem trạng thái thân thể của ta hiện giờ như thế nào?"

Đây là một vấn đề rất nguy hiểm, Quý Tiêu Hàn rất nhanh cũng cảm giác được trong lời này của tiểu vương phi có hố, hắn nói: "Đúng, nhưng cũng không phải."

"Người đã đưa tới, nếu chúng ta lại cự tuyệt sẽ khiến cho bọn hắn hoài nghi, chẳng bằng thu nhận..." Quý Tiêu Hàn nói xong, còn lưu tâm đến phản ứng của tiểu vương phi, thấy nàng mặc dù cau mày, nhưng không phản ứng quá lớn.

Quý Tiêu Hàn từ chối cho ý kiến.

Lực chú ý của Tô Oản Nhan còn đang ở trên người Tô Dung Yên, nên không chú ý tới Quý Tiêu Hàn đang cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng vụng trộm ăn đậu hũ, nàng hỏi: "Vậy nguyên nhân thứ hai là gì?"

Quý Tiêu Hàn khẽ gật đầu,"Khiến vương phi chê cười, đám người này đúng là rất ngu xuẩn."

Tô Oản Nhan nghe vậy, cười lạnh một tiếng, tức giận bất bình nói: "Lúc trước người hạ độc hại ngươi hôn mê bất tỉnh là bọn họ, hiện tại lại muốn giải độc cho ngươi?"

Sau đó hai ngươi lại chuyện đề tài trở lại trên người Tô Dung Yên, Tô Oản Nhan đào hố đặt câu hỏi: "Vậy ngươi chuẩn bị làm gì Tô Dung Yên à? Thật sự muốn nhận nàng?"

Tô Oản Nhan bị giọng điệu nghiêm trang của Quý Tiêu Hàn chọc cười,"Ha ha... Cẩu hoàng đế nếu nghe được ngươi nói như vậy, phỏng chừng có thể bị tức chết."

Sống lại một đời, đời này nàng muốn làm cá muối tự tại một chút.

Quý Tiêu Hàn nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của tiểu vương phi, nhẹ nhàng nhéo nhéo, trấn an nàng,"Vương phi chớ tức giận, muốn xem chuyện cười của bản vương chê cũng không dễ dàng như vậy."

"Ngươi nói chuyện với ta đừng có giấu diếm như những người khác, ta lười đoán, nói rõ ràng." Tô Oản Nhan không muốn cùng Quý Tiêu Hàn chơi trò đoán chữ, nàng nguyện ý một mực đi theo bên người Quý Tiêu Hàn, là bởi vì nam nhân này mang lại cho nàng cảm giác rất thoải mái, cũng rất tự tại.

Trong ánh mắt Quý Tiêu Hàn lộ ra vài tia lãnh ý, thanh âm đè nén tức giận, nói: "Tất nhiên là vì di chiếu trong tay bổn vương và binh phù mười vạn đại quân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận