Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 369:

Tô Oản Nhan xấu hổ, phẫn nộ cúi đầu: "..."

Tên cẩu nam nhân này!

Đè nén sự xấu hổ, Tô Oản Nhan thật vất vả mới có thể tự do, lập tức bò tới trong giường,"Không cho phép lại động vào ta!"

Quý Tiêu Hàn tiện tay ném khăn qua một bên, nghiêng người dựa vào bên giường, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của tiểu vương phi, nói: "Được, không chạm vào nàng, chúng ta nói chuyện giữa chúng ta."

"Giữa chúng ta có thể có chuyện gì?" Tô Oản Nhan không chút nghĩ ngợi liền cãi lại," Ta thanh minh trước, ta rời nhà trốn đi không phải bởi vì vấn đề tình cảm giữa ta và chàng."

"Không phải vấn đề về cảm tình?" Quý Tiêu Hàn nghe được lời giải thích này của tiểu vương phi, hơi hơi nhíu mày,"Thế thì là vì cái gì?"

Tô Oản Nhan rũ mắt không lên tiếng.

Nàng có thể nói là do nàng giận dỗi, không vui khi phải chia sẻ nam nhân với người khác sao?

Động tác giãy giụa của Tô Oản Nhan cứng đờ, nhìn thật sâu vào trong mắt Quý Tiêu Hàn, có chút không thể tưởng tượng nổi,"Chàng thật sự biết ta đang suy nghĩ cái gì sao?"

Quý Tiêu Hàn thuận thế đứng lên, kéo dài khoảng cách, chờ tiểu vương phi nói thẳng thắn.

Tô Oản Nhan bĩu môi, nói rất dễ nghe, nếu nàng nói, kể cả Quý Tiêu Hàn có đồng ý, các đại thần trong triều kia cũng sẽ không đồng ý.

"Ài, ta nói!" Tô Oản Nhan cũng biết một mực trốn tránh cũng không phải là biện pháp giải quyết, liền đồng ý, nàng đẩy đẩy lồng ngực kiên cố của nam nhân ra,"Vậy ngươi đứng lên trước đi, nặng chết đi được."

"Oản Nhan, nhìn ta..." Quý Tiêu Hàn duỗi tay chế trụ cằm tiểu vương phi, nâng lên, khiến cho nàng đối diện với hắn,"Nàng và ta là phu thê, nàng có bất kỳ băn khoăn cùng ủy khuất gì đều có thể nói với ta."

"Đương nhiên, nhưng vấn đề này chúng ta đã nghiên cứu thảo luận qua, không phải sao?" Quý Tiêu Hàn nói xong, ánh mắt như có như không quét tới nơi nào đó dưới thân tiểu vương phi, bị đôi bàn tay trắng như ngọc của tiểu vương phi tung một quyền bạo kích.

Cổ đại là xã hội nam quyền, nam tử bình thường cũng có thể tam thê tứ thiếp, chớ nói chi là Quý Tiêu Hàn thân là người thống trị tối cao của Đại Chu quốc, nói muốn cùng với hắn cùng nhau sống đến già, một kiếp một đôi người, đó chẳng phải là chuyện đáng cười sao?

Tô Oản Nhan thanh thanh yết hầu, nhìn Quý Tiêu Hàn trương tuyển ý phi thường mặt,"Chàng biết lúc trước vì cái gì mà ta một lòng muốn hòa ly với chàng đúng không?"

Kỳ thật, Quý Tiêu Hàn ít nhiều cũng có thể đoán được băn khoăn trong lòng tiểu vương phi, chẳng qua là do nàng quá không có cảm giác an toàn, lại không dám thẳng thắn thành khẩn nên chỉ có thể dùng phương thức như vậy mà trốn tránh.

Thời đại này, nam tử nào có thể làm được?

Quý Tiêu Hàn gật đầu,"Không ngại nói thử xem, xem phu thê chúng ta ăn ý như thế nào."

"Mà là nàng không chấp nhận được việc ở bên người phu quân của mình bị vây quanh bởi những nữ nhân khác, không nghĩ tới muốn sống cuộc sống lấy phu quân làm trời, đúng không?" Quý Tiêu Hàn giành lời làm rõ ý của nàng.

Quý Tiêu Hàn nhìn tiểu vương phi, chờ nàng ngả bài, kết quả, thấy nàng lại muốn né tránh, đành phải lần nữa đè nàng dưới thân, không cho nàng kháng cự nói: "Bảo bối, ta tự mình đuổi tới tìm nàng, chẳng lẽ còn chưa đủ để nàng cảm nhận được thành ý của ta sao? Nàng không nói ra, sao biết là ta sẽ không đồng ý?"

Thân thể tiểu nữ nhân dưới thân lại cứng đờ, sau một lúc lâu, nàng thành thật gật đầu,"Đúng! Có thể những suy nghĩ này của ta, đối với mọi người mà nói thì là quá hoang đường, nhưng sau khi thấy qua kết cục của mẫu thân ta khi chia sẻ phu quân, cũng thấy qua khi nam nhân vô tình sẽ có bao nhiêu lạnh lùng... Quý Tiêu Hàn, chàng có thể hiểu không?"

Ánh mắt Quý Tiêu Hàn hiện lên một vệt sâu thẳm, hắn tất nhiên biết được, bởi vì thế, trước khi đi hắn còn cùng tiểu vương phi tiến hành trao đổi "chiều sâu", lúc đó mới bỏ đi ý tưởng hoang đường của tiểu nữ nhân này.

Tô Oản Nhan tiếp tục nói: "Vậy chàng hẳn cũng biết, ta muốn hòa ly với chàng, cũng không phải bởi vì ta không thích chàng, chàng đối với ta không tốt, mà là..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận