Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 228:

Trong mắt Viên Thành Chu, dám ngang tàng như vậy ở Tuyền Châu này, lại không phải là người trong tay Viên tướng, sợ rằng không phải người của Thái tử điện hạ thì là của Nhị điện hạ.

Viên tướng cũng sắp cùng hoàng gia kết thành thông gia, mặc kệ là người bên nào, cuối cùng không phải đều là người một nhà sao?

Tiêu Nhất thấy Viên Thành Chu đến lúc này rồi còn không quên lôi kéo lòng người, không khỏi cười lạnh ra tiếng, "Bớt làm quen với ta, chủ tử sau lưng chúng ta, ngươi còn không xứng hỏi thăm đâu. Hôm nay ta tới, chính là tới tính số với ngươi, Viên phủ các ngươi là đồ vô liêm sỉ, mơ ước nữ nhân của ta, món nợ này nên tính như thế nào?"

Viên Thành Chu: "......"

"Cha! Cha còn do dự cái gì nữa! Mau bồi thường tiền cho bọn họ đi! Nhi tử sắp bị bọn họ đánh phế rồi." Viên Thiên Thụy gian nan ngẩng đầu lên, thấy cha ruột còn đang do dự, vẻ mặt đưa đám, thở hốn hển.

Viên Thành Chu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tiểu tử không làm nên cơm cháo gì này, cho dù biết những người này là tới lừa tiền, vậy cũng không nên để cho bọn họ lấy được tiền một cách dễ dàng như vậy, đến lúc đó không phải sẽ có người thường xuyên đến lừa tiền hay sao?

"Xem ra Viên lão bản không muốn giải quyết một cách thống khoái, vậy cũng được, chúng ta bây giờ sẽ mang lệnh lang đến Cừu tri phủ xin một cái công đạo vậy." Tiêu Nhất vừa nói vừa đạp mạnh một cước lên lưng Viên Thiên Thụy, Viên Thành Chu cách một khoảng cũng có thể nghe thấy tiếng xương cốt gãy vang lên tiếng "răng rắc".

"A..."

Tiêu Nhất liếc xéo xấp ngân phiếu dày cộp được đưa tới trước mặt, khẽ gật đầu với người phía sau, người nọ nhận lấy, cũng không kiêng dè gì mà ở ngay trước mặt mọi người, đếm từng tờ một, đếm hai lần xong mới nói: "Nhất ca, tổng cộng mười vạn lượng."

Nói xong, bọn họ lại nghênh ngang rời đi.

Tiêu Nhất thu hết thần sắc của Viên Thành Chu vào trong mắt, trên mặt lại tựa như thập phần hài lòng đối với sự thức thời của Viên Thành Chu, lực đạo trên chân hắn nới lỏng vài phần, tiếng kêu đau đớn của Viên Thiên Thụy cũng nhỏ đi một chút, hắn nói: "Viên lão bản cho bao nhiêu chúng ta thu bấy nhiêu, nếu không hài lòng, cùng lắm thì mấy huynh đệ chúng ta lại chịu mệt thêm một lần nữa, lại động thủ đi phế Viên Thiên Thụy."

Đạt được mục đích, Tiêu Nhất sảng khoái thả người,"Được, nếu Viên lão bản làm việc hào phóng, mấy huynh đệ chúng ta cũng không phải là người không nói đạo lý, chỉ cần Viên công tử đừng tái phạm ở chỗ chúng ta, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, cáo từ!"

Quản gia mang theo hạ nhân đi nhìn chằm chằm nơi này, nghe được lời lão gia phân phó, cũng không dám trì hoãn, cái chân già cũng chạy ra tàn ảnh, thời gian chưa tới nửa chén trà liền cầm một cái hộp gỗ đi vào,"Lão gia, của ngài đây."

"Đi đi đi! Nghe nói Minh Nguyệt tửu lâu là tửu lâu lớn nhất Tuyền Châu, thức ăn trong đó có thể so với mỹ vị của ngự trù ở Hoàng thành, không bằng chúng ta tới đó nếm thử hương vị mới mẻ?"

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng cả đại sảnh.

Thẳng đến khi người đã đi xa, Viên Thành Chu mới rống giận sai người mau mau đi mời đại phu, mà giờ phút này Viên Thiên Thụy đã đau đến mức ngất đi.

Viên Thành Chu tiếp nhận hộp gỗ, mở ra nhìn, trước mắt hiện lên một vệt tinh quang,"Không biết vị tiểu huynh đệ này muốn bao nhiêu?"

"Ấy, đừng động thủ, đừng động thủ! Chúng ta bồi thường tiền, chúng ta bồi thường tiền!" Viên Thành Chu sợ đến mức thân thể mập mạp lung lay sắp đổ, cũng không còn để ý cái khác, nhanh chóng phân phó quản gia đi tìm phu nhân để lấy bạc đến.

Mười vạn lượng, mua mạng của Viên Thiên Thụy.

Từ Viên phủ đi ra, còn có một ít dân chúng vây quanh chưa tản ra, Tiêu Nhất tùy tiện cầm một xấp ngân phiếu, cười ha hả nói: "Các huynh đệ, đi, trước tiên tìm tửu lâu ăn một bữa no nê đã."

Tay Viên Thành Chu thò vào trong hộp gỗ nhịn không được run lên, hắn yên lặng đem một nửa ngân phiếu mà hắn đã lặng lẽ thu lại lấy ra toàn bộ, đưa qua,"Xem lời tiểu huynh đệ nói này, đều là lỗi của khuyển tử, chúng ta phải bồi thường tiền mới đúng, các ngươi xem, từng này có đủ mua mạng của khuyển tử hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận