Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 57:

Phụ nhân có chút thiếu tâm nhãn, trong ánh mắt ghen tị nhìn về phía người của Tiêu vương phủ mang theo khinh bỉ, đều là tội thần, dựa vào cái gì bọn họ có thể ngồi xe ngựa chứ?

Có người trốn trong đám người lặng lẽ oán giận,"Thật sự khí phái, lưu đày cũng có đặc thù?"

"Đúng vậy, lúc trước đối xử với chúng ta như thế nào? Cái gì không tuân theo quy củ liền bị quất roi, như thế nào? Chẳng lẽ ngồi xe ngựa là tuân theo quy củ sao? Vậy chúng ta cũng ngồi xe ngựa là được rồi."

Người nói lời này chính là gia quyến của một vị tiền quan viên tứ phẩm thuộc hoàng thành, vị quan viên này họ Lưu, thi hai mươi năm mới đậu danh ngạch, vốn dĩ cũng là một vị quan viên thanh liêm, nhưng hoàng thành khắp nơi phú quý, dần dần liền lạc lối, hơn nữa mấy phòng thiếp thất trong nhà cũng không phải cô nương nhà lành, vì ganh đua với cách thái thái quan gia cùng thiếp thất trong hoàng thành, đã lén âm thầm nhận hối lộ sau lưng lão gia.

Vị Lưu đại nhân này cũng là kỳ nhân, sau khi biết được mọi chuyện từ đầu đến cuối, chẳng những không ngăn cản, thậm chí cuối cùng còn thông đồng làm bậy, kết giao không ít tham quan phú thương, lá gan này càng làm càng lớn, bạc càng lấy càng nhiều, cuối cùng mọi chuyện bại lộ, bị người khác đẩy ra làm bia đỡ đạn.

Mà chuyện này, vừa vặn diễn ra trong lúc cẩu hoàng đế đang muốn loại bỏ thế lực còn sót lại của Quý Tiêu Hàn trong hoàng thành, tuân thủ nguyên tắc thà rằng giết lầm con hơn bỏ sót, trực tiếp phán định xét nhà lưu đày, rồi lại trùng hợp bị phân đến cùng một nhóm lưu đày với đám người Quý Tiêu Hàn.

Nữ nhân không có kiến thức, nhưng Lưu đại nhân cũng không phải là không có đầu óc, hắn từ xa đã nhìn thấy ký hiệu treo ở bên cạnh xe ngựa, ký hiệu kia tuy rằng có vẻ khiêm tốn, nhưng chỉ cần là người có thể vào hoàng thành làm quan, có ai mà không biết?

Đây là xe ngựa của Tiêu vương phủ!

Ở trong hoàng thành, ai mà không biết tới Tiêu vương? Ai dám chọc người của Tiêu vương phủ?

Đây chính là Tiêu vương a!

Các thiếp thất bị mắng đến sửng sốt, lúc này mới nhìn kỹ ký hiệu trên xe ngựa, bên cạnh rèm xe còn treo một cái đèn lồng nho nhỏ, trên đèn lồng viết: Tiêu vương phủ.

Đây chẳng phải nói rõ trên đường sẽ có ám sát sao?

Cũng không biết, Tiêu vương cao cao tại thượng này, làm thế nào lại lưu lạc đến mức giống như bọn họ?

Nếu toàn bộ người đều đã đến đông đủ, nhóm sai dịch cũng không dám lại trì hoãn thời gian, lần nữa xác nhận nhân số, lại vung roi da, một đường vội vàng xuất phát ra khỏi thành.

Người trong xe, không phải người của Tiêu vương, còn có thể là ai?

Quân đội của Tiêu vương, chính là thiết kỵ bất bại của Đại Chu quốc, phàm là nam nhi nhiệt huyết, muốn dựa vào quân công trở nên nổi bật, có ai không muốn gia nhập vào quân đội của Tiêu vương?

Lưu đại nhân nghe được mấy thiếp thất của mình lại đang mắng chửi, tức giận đến mức phẫn nộ quát: "Đều câm miệng lại cho ta!"

Lại nhìn trận thế này, nói không chừng người trong xe còn có thể là Tiêu vương!

Bọn sai dịch tạm thời nhận được tin tức, nói rằng người của Tiêu vương phủ cũng nằm trong danh sách phạm nhân mà bọn họ áp giải lần này, còn nói trên đường phải "chiếu cố" bọn họ, nếu gặp phải tình huống khẩn cấp, cũng không cần ra tay...

Người của Tiêu vương phủ đều được Quý Tiêu Hàn chọn lựa từ đầu, ngoại trừ Hòa bá lớn tuổi, những người còn lại đều là hán tử cường tráng, một ngày lên đường này, cũng không tính là quá gian nan.

Sau khi thấy rõ ràng lập tức thành thật rụt lại, không ai dám lên tiếng nữa.

Nếu là lưu đày, ngoại trừ Quý Tiêu Hàn cùng Tô Oản Nhan tùy thị được cẩu hoàng đế ân xá có thể ngồi xe ngựa ra, tất cả những người còn lại đều dựa vào một đôi chân để đi.

Hiện tại bọn họ lại phải áp giải Tiêu vương tới Tuyền Châu lưu đày?
Bạn cần đăng nhập để bình luận