Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 149:

Tô Oản Nhan nghe vậy, không nói nên lời, nàng thực sự cảm thấy tác giả viết cuốn sách này quả thực có trí tưởng tượng rất lớn.

Những thủ đoạn hại người vừa sứt sẹo vừa thô thiển này, vậy mà có thể thực hiện nhiều lần, chẳng trách sau đó nó bị đứt đoạn, đoán chừng hoặc là bị độc giả chỉ trích đến chết, hoặc là đã hết ý tưởng và cảm hứng tương tự.

Là nhân vật phản diện mạnh mẽ nhất trong sách, Quý Tiêu Hàn khi nghe được tin tức xấu như vậy cũng không có gì ngạc nhiên,"Báo tin tức cho Thúc Minh Viễn, để hắn nghĩ cách."

Một khi đập sông vỡ, không chỉ có bọn họ phải gặp nạn mà còn có cả một nhóm người đang cản trở.

Thúc Minh Viễn bị gọi tới nghe xong tin tức Tiêu Nhất đưa, thần sắc trên mặt có thể nói là vô cùng đặc sắc, hắn nhìn Tiêu vương gia bình tĩnh tự nhiên, lại nhìn Tiêu Nhất đang có vẻ mặt "ngươi mau nghĩ cách đi", khóc không ra nước mắt,"Tiểu nhân lắm miệng hỏi một câu, đập sông vỡ đê cũng không phải là việc nhỏ, theo quy định phải thông báo cho người huyện nha địa phương đến xử lý."

Bọn họ chẳng qua chỉ là quan sai dịch áp giải nhỏ bé, làm sao tới phiên họ phụ trách chuyện này?

Ánh mắt Tiêu Nhất lạnh lùng,"Sao? Ý của ngươi là Vương gia bảo ngươi nghĩ cách, sai sao?"

Thúc Minh Viễn kinh sợ: "Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám..."

Tô Oản Nhan bật cười, nam nhân này ngoài lạnh trong nóng, cũng rất thú vị,"Để bọn họ an toàn vượt qua, sau đó, giữ lại mấy người Tô Dung Yên lót sau, ta thích ý tưởng này."

"Kỹ năng bơi của vương phi thế nào?" Quý Tiêu Hàn đột nhiên hỏi.

Tô Oản Nhan nhướng mày,"... Quý Tiêu Hàn, không ngờ Tiêu vương gia máu lạnh vô tình trong miệng mọi người, còn có một mặt thiện lương như vậy."

Tô Dung Yên, một nữ nhân tự động tới cửa tìm ngược, không cần phí tâm tư tìm lý do ngược nàng, mọi lúc mọi nơi đều có thể khiến nàng khóc lóc thảm thiết.

Thúc Minh Viễn vội cúi đầu khom lưng nhận lệnh,"Vâng, tiểu nhân đã rõ, tiểu nhân đã rõ."

"Không dám, không dám." Tô Oản Nhan khoát tay, tỏ vẻ rộng lượng.

Nhưng hắn lại không phải quan viên phụ trách phương diện này, hắn có thể nghĩ cách gì? Chẳng lẽ bảo hắn đuổi người như súc sinh, giành xông tới bờ sông vỡ đê trước... Hả? Khoan đã, a! Thì ra ý của Tiêu vương gia là như vậy.

Tô Oản Nhan mỉm cười,"Đương nhiên không ai có thể sánh bằng, nếu vương gia rơi xuống nước, thể lực chống đỡ hết nổi, ta có thể cõng ngươi bơi."

Sau đó, hắn chạy trở về, giơ roi da trong tay lên, cao giọng quát lớn những người khác tiến bước nhanh hơn, đương nhiên là muốn vượt qua vị trí đê vỡ kia trong thời gian ngắn nhất.

Tiêu Nhất nhìn Thúc Minh Viễn bừng tỉnh đại ngộ, giọng nói lạnh lùng, hỏi,"Biết nên làm thế nào rồi chứ?"

Về chuyện Quý Tiêu Hàn muốn tạm thời giữ lại mạng của người nhà Thẩm Tín Hậu, Tô Oản Nhan cũng chẳng ý kiến bao nhiêu, nguyên chủ đời trước chết vì bị người nhà này hại, giết người thì đền mạng, cứ như vậy để cho bọn họ chết, quả thực quá hời.

Lưu thị đi bên cạnh Thẩm Tín Hậu, nhìn Thúc Minh Viễn không ngừng thúc giục bọn họ, thấp giọng nói,"Lão gia, trận mưa này... quá lớn, trong lòng ta luôn có dự cảm chẳng lành."

Quý Tiêu Hàn không bày tỏ ý kiến, trong giọng nói mang theo vài phần hờ hững,"Bổn vương chỉ là không thích có người cản trở, quá phiền toái."

Trong lòng Thẩm Tín Hậu còn lo lắng hơn Lưu thị, hiện giờ bọn họ còn có thể bình an mà đi đến Tuyền Châu, là bởi vì Tiêu vương phi tạm thời không truy cứu, nhưng, Tiêu vương gia đã tỉnh.

Theo lời của tiểu vương phi, trong đầu Quý Tiêu Hàn dần hiện ra dáng vẻ nhu nhược không thể tự đối phó của mình, hình ảnh bị tiểu vương phi khiêng trên lưng, khóe miệng gần như không thể phát giác mà run rẩy hai cái,"Vậy bổn vương phải cảm tạ ơn cứu mạng của vương phi trước, nếu gặp phải tình huống khẩn cấp, mong vương phi đừng vứt bỏ bổn vương."

Mưa càng lúc càng lớn, mưa to xối xả khiến người ta ngay cả mở to mắt cũng rất khó khăn, những người trong đội ngũ lưu đày đó một chân sâu một chân nông đi về phía trước, trên mặt đất rất nhanh cũng bắt đầu đọng nước, bọn họ đều không phân biệt được nước mưa thấm ướt ống quần kia, là mặt đất bắn lên, hay bị nước mưa xối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận