Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 298:

Tiểu Ngũ thở dài, "Nương nương, xin thứ cho Tiểu Ngũ lắm miệng, nương nương ăn mặc như vậy, lừa gạt người bình thường còn được, nếu võ công tốt một chút, đều có thể nhìn ra ngài là nữ cải nam trang."

Tô Oản Nhan không tin, "Không có khả năng, ta giả dạng như vậy, ngay cả đại phu bắt mạch giỏi tới đầu cũng không nhìn ra."

Tiểu vương phi không có chút nội lực nào, nên Tiểu Ngũ đành phải giải thích đơn giản một lần về phương pháp hô hấp của người tập võ, trước khi ánh mắt tiểu vương phi càng ngày càng nguy hiểm, liền bổ sung: "... Đương nhiên, trang phục hôm nay của nương nương, người có thể nhìn thấu được, còn chưa tới bốn người."

Ý tứ là, ngoại trừ nàng và hai người ngã trên mặt đất, thì tạm thời không bị người khác nhìn thấu.

Tô Oản Nhan từ trong bao quần áo móc ra, trên thực tế là từ trong không gian móc ra một quả táo lớn, hung hăng cắn một miếng, "Ừ."

Tiểu Ngũ vội vàng nói sang chuyện khác, "Nương nương, người có biết hai người trên mặt đất kia, là ai không?"

Tô Oản Nhan tiếp tục gặm táo, "Khẳng định không phải tới tìm ta trả thù, chủ tử của các ngươi rước lấy tai họa gì à?"

Tiểu ngũ xấu hổ mà cười hai tiếng,"Nương nương anh minh! Hai người này, là Lục hoàng tử của Kim Vũ quốc và tùy tùng của hắn, cũng không biết bọn họ trà trộn vào cảnh nội Đại Chu quốc chúng ta từ khi nào, còn tự mình tìm được nương nương, có ý đồ bất kính với ngài!"

Tô Oản Nhan gật gật đầu,"Quý Tiêu Hàn giết huynh đệ hắn, hắn liền len lén chạy tới Đại Chu quốc, muốn bắt ta về giết, dùng để đả kích Quý Tiêu Hàn, rất hợp lý."

Sức lực của Tiểu Ngũ suy yếu,"Đây chẳng phải vì sợ bị vương phi nương nương đuổi ra nên mới không nói sao?"

Dù sao, có thể làm cho một hoàng tử không ngại ngàn dặm xa xôi chạy tới bắt người bên cạnh Quý Tiêu Hàn, khẳng định không phải chỉ là mối quan hệ bình thường với Lục hoàng tử.

Tô Oản Nhan: "... Ngươi dám nói tin tức ta mang thai cho Quý Tiêu Hàn, ta sẽ cắt thịt ngươi."

Tiểu Ngũ tự hào ngẩng đầu,"Không sai, chủ tử chúng ta đã dẫn ba ngàn tinh binh, bức mười vạn đại quân của Kim Vũ quốc về năm mươi dặm, bắt sống chủ soái bọn họ. Nương nương, ngài biết chủ soái của bọn họ là ai không?"

Tiểu Ngũ vươn móng vuốt nhỏ ra, ôm lấy ống tay áo tiểu vương phi, đáng thương nói,"Nương nương, người xem bầu không khí đều đã như vậy rồi, người cũng đừng đuổi Tiểu Ngũ đi, Tiểu Ngũ lưu lại giúp đỡ người đuổi ruồi bọ cũng được nha! Hơn nữa, Tiểu Ngũ bảo đảm tuyệt đối không truyền tin tức cho chủ tử..."

Nói xong, Tiểu Ngũ nhấc chân hung hăng đạp hai cái vào hai người đang ở trên mặt đất, hai người chỉ hừ hừ hai tiếng, cũng không có tỉnh lại.

Tô Oản Nhan: "..."

Tô Oản Nhan nghe vậy, cúi đầu nhìn về phía hai người trên mặt đất,"Sẽ không phải là thân huynh đệ của lục hoàng tử này đi?"

Tô Oản Nhan ở trong đầu hồi tưởng một chút, trong trí nhớ của nguyên chủ, không có ký ức về Kim Vũ quốc, hỏi: "Kim Vũ quốc, chắc không phải cũng từng bị chủ tử các ngươi thiết kỵ san bằng qua đi?"

Tiểu Ngũ nghiêm mặt nói: "Nương nương xin yên tâm, Tiểu Ngũ sẽ không để cho ngài gặp chuyện không may, Tiểu Ngũ sẽ dùng tính mạng để bảo vệ an toàn của nương nương, còn có tiểu vương gia..."

"Nương nương, Tiểu Ngũ rất đói ! Tiểu Ngũ nhiều ngày như vậy, cũng chỉ được ăn ba bữa cơm nóng, còn lại đều gặm bánh bao khô, là cái loại vừa cứng vừa khô ấy, hu-"

"Nương nương quả nhiên rất thông minh, chính là thân huynh của Lục hoàng tử, Nhị hoàng tử." Kiêu ngạo tự hào của Tiểu Ngũ, đã sắp tràn ra khỏi phòng.

Lông mày Tô Oản Nhan nhịn không được nhảy dựng, mỹ nhân nhi làm nũng cái gì đó, không chỉ nam nhân không chống cự được, mà ngay cả nữ nhân như nàng cũng chịu không nổi a!

Vậy bây giờ ngươi không sợ ta đuổi ngươi ra ngoài sao?

Dù sao cũng đã truyền đi rồi!

"Được rồi, chờ xuống thuyền, ta sẽ mang ngươi đi ăn một bữa thật lớn, được chưa?" Tô Oản Nhan cuối cùng vẫn bại trận, không có biện pháp, tiểu nha đầu Tiểu Ngũ này dùng ánh mắt mèo sữa nhìn nàng, thì nàng làm sao có thể kiên quyết hạ quyết tâm được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận