Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 130:

Quý Tiêu Hàn: "..."

Tiểu vương phi quá thông minh, có mấy lời muốn giấu diếm cũng giấu không được, Quý Tiêu Hàn chỉ có thể thành thật trả lời.

"Là chủ ý của Quý Việt Trạch, chỉ sợ trong này còn có cả hoàng hậu và thái tử khuyến khích, Tô Hoành An tham tài luyến quyền, chuyện như vậy tìm tới hắn, hắn tất nhiên sẽ không có chuyện không đồng ý."

Tô Oản Nhan lạnh lùng nở nụ cười,"Được, vậy để cho Tô Dung Yên tới đi? Vừa lúc trên đường ta đang buồn bực đến phát hoảng."

Quý Tiêu Hàn đột nhiên có loại dự cảm không tốt lắm, hắn nhìn ánh mắt linh động lộ ra tính toán của tiểu vương phi, hỏi: "Ngươi định làm như thế nào?"

Tô Oản Nhan nhận khăn tay Tiểu Ngũ đưa tới, vô cùng ưu nhã mà lau miệng, mỉm cười nói: "Ta chỉ là một nữ tử yếu đuối, ở thời đại nam nhân có tất cả quyền lực này, ngoại trừ chịu đựng đau lòng, chấp nhận trượng phu mình có thêm tình thú bên ngoài, thì ta có thể làm cái gì?"

Chân mày Quý Tiêu Hàn giật giật: "..."

Nhìn khăn sắp bị xé rách, hai ngón tay Quý Tiêu Hàn chống trán, bất đắc dĩ dỗ dành: "Bảo bối, nói chuyện đàng hoàng."

Sao có thể chứ?

Muốn ăn vụng, muốn trộm người, có thể! Tất nhiên phải hòa ly đã.

Tô Oản Nhan thật sự ghen sao?

Chẳng qua, nghe được có người nhét nữ nhân vào bên người Quý Tiêu Hàn, trong lòng khó chịu mà thôi, nàng cũng không phải ghen, chắc chắn là do ý muốn độc chiếm quấy phá nàng, ai bảo Quý Tiêu Hàn bây giờ còn là trượng phu trên danh nghĩa của nàng chứ?

Nàng đáng lẽ không nên ở trong xe, nàng nên ở ngoài xe. Khí thế này của tiểu vương phi, khiến nàng rất sợ khi Tô Dung Yên kia tới, ngay cả thân chủ tử cũng không tới gần được, đã bị chơi chết trước.

Khóe môi Quý Tiêu Hàn mang theo ý cười, nụ cười ôn nhu như nước, nam nhân nhìn ra tiểu vương phi không được tự nhiên, cho rằng nàng đang thẹn thùng, cầm bàn tay của nàng lên lật qua lật lại kiểm tra,"Ừm, bổn vương biết, tay đau không? Sao lại dùng lực lớn như vậy? Lần sau không được như vậy, xem, lòng bàn tay đều vỗ đỏ rồi."

"Dám mơ ước nam nhân của ta, lão nương sẽ để cho nàng ngồi xe ngựa đến, nằm quan tài trở về." Tô Oản Nhan vỗ một chưởng vỗ lên bàn, bàn ăn trên bàn cũng rung động theo.

Chắc chắn phải vậy rồi.

Quý Tiêu Hàn cũng bị dọa nhảy dựng, hắn không biết sự độc chiếm của tiểu vương phi đối với hắn lại mãnh liệt như vậy, dọc theo đường đi mỗi lần hắn cùng nàng ngẫu nhiên có hành động thân mật, nàng đều xấu hổ đến luống cuống tay chân.

Tiểu Ngũ khiếp sợ trừng to mắt, lui về phía sau, hạ thấp cảm giác tồn tại của mình.

Nàng cũng không có coi Quý Tiêu Hàn là chồng cả đời của nàng, ghen gì chứ?

Tô Oản Nhan nháy mắt mấy cái, trước kia xem TV lúc nhìn thấy nam nhân làm ra động tác như vậy với nữ nhân, nàng chỉ cảm thấy hèn mọn, dầu mỡ, hiện tại mình được trải nghiệm, ngực như có nai con đang chạy loạn vô cùng kỳ diệu.

Ha ha...

Tiểu Ngũ len lén bò ra khỏi xe ngựa, ngoan ngoãn! Chủ tử bọn họ luôn luôn cao lãnh tàn bạo trước mặt người khác, cũng không nghĩ đến, bản tính chủ tử lại là một tướng công ôn nhu đa tình lại săn sóc như vậy.

Tô Oản Nhan đối diện với khuôn mặt thâm tình chân thành của Quý Tiêu Hàn, không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng,"Vậy cái gì... Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ là không quen nhìn bọn họ tính kế ngươi thôi, ta đây là thay ngươi bất bình!"

Dứt lời, nam nhân còn nhẹ nhàng mà thổi thổi lòng bàn tay Tô Oản Nhan, khí tức mềm mại lại ấm áp kia, từ lòng bàn tay Tô Oản Nhan, một đường thẩm thấu vào làn da của nàng, cuối cùng, chạm đến lòng của nàng.

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, đánh chết nàng, nàng cũng không dám tin!

Ý cười trong mắt Quý Tiêu Hàn không giảm, biết tiểu vương phi thẹn thùng, thuận theo lời của nàng, mở miệng nói: "Nếu Tô Dung Yên dám đến, cứ để cho nàng ngồi xe ngựa đến, nằm quan tài trở về..."

"Cũng... cũng không tính, không tính là rất đau, chúng ta mới vừa nói, nói đến đâu rồi? Tiếp tục?"

Tô Oản Nhan có chút không dám nhìn, không dám nhìn chính là không có tiền đồ, Quý Tiêu Hàn thổi mấy ngụm, đã thổi mặt của nàng thành mông khỉ, vừa đỏ vừa nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận