Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 351:

Tiêu Nhất: "..."

Chủ tử, là ngài nhớ tiểu vương phi đúng không?

Nửa tháng này nếu không phải chuyện trong hoàng cung không thoát thân được, chỉ sợ đã sớm chạy đi tìm tiểu vương phi rồi đấy chứ.

Tiêu Nhị cười nói: "Hiện giờ thế cục trong hoàng thành đã ổn định, quả thực nên đón hoàng hậu nương nương trở về, hậu cung không thể vô chủ được!"

Quý Tiêu Hàn gật đầu: "Vậy phân phó cho Lễ Bộ sắp xếp, theo quy chế nghênh đón hoàng hậu trở về."

"Hoàng thượng, lão nô muốn lĩnh việc đến Lễ bộ truyền chỉ này, lệnh cho bọn họ lập tức chuẩn bị." Thái giám tổng quản tân nhậm Lý công công chờ ở một bên làm người gỗ hồi lâu, ân cần nói.

Quý Tiêu Hàn nhìn nếp nhăn trên mặt Lý Nhất Mộc đã bị cười thành hoa cúc: "Được, vậy thì cứ tùy ngươi sắp xếp."

Tân quan nhậm chức có ba mồi lửa, mấy ngày nay Lý Nhất Mộc đều cố gắng hết sức để có thể chói loá trước mặt hắn.

Thánh chỉ nghênh đón nàng hồi cung, Ám Vệ doanh còn truyền chỉ nhanh hơn so với người Lễ bộ đưa đến, nhưng đã đám Tiểu Ngũ giữ lại, không dám báo trước mặt tiểu vương phi.

Cho nên, hết thảy chuyện làm cho tiểu vương phi vui vẻ, bọn họ đều phải ủng hộ vô điều kiện.

Ban thánh triệu Tô Oản Nhan hồi cung do người Lễ Bộ đi tám trăm dặm, đưa đến chỗ ở của tiểu vương phi.

Từ sau khi tiểu vương phi loại bỏ hết nguy hiểm bên người, nàng cả ngày mỹ nhân trong lòng, vừa múa vừa ca, sống rất vui vẻ, đại phu cũng nói, thân thể tiểu vương phi yếu ớt, bây giờ lại mang thai nên phải nghỉ ngơi thật tốt sau cú sốc, vui vẻ mới là điều quan trọng nhất.

"Tùy hắn đi. Trong khoảng thời gian này chúng ta bận đến độ chân đã không chạm đất rồi, hắn nhìn thấy vậy còn có thể không nóng mắt sao?" Tiêu Nhị cũng cười nói.

Thích trái ôm phải ấp? Cũng được nốt! Tùy tiện ôm tùy tiện ấp.

"Lão nô nhất định cẩn thận đốc thúc, tuyệt không xảy ra bất kỳ sai lầm nào." Lý công công cuối cùng cũng cười hoa cả mắt, không dễ dàng mà, từ khi hoàng thượng đăng cơ tới nay, ngay cả một việc ra dáng hắn cũng chưa từng làm qua, ngự tiền tổng quản như hắn cũng sắp rảnh rỗi cả rồi.

Yêu sắc đẹp? Được thôi!

Tiêu Nhất cười ha ha, có chút đắc ý: "Cũng đúng, ai bảo hắn không có bản lĩnh, không vào được Ám Vệ doanh của chúng ta cơ chứ!"

Trên dưới hoàng cung đều là người của Quý Tiêu Hàn, chuyện bây giờ bọn hắn thương lượng cũng không cần sớm dọn dẹp, Tiêu Nhất điên cuồng nhìn Lý Nhất Mộc đã đi xa, nói: "Chủ tử, lão già kia chẳng biết là nghẹn bao nhiêu rồi? Hắn vốn là một ngự tiền thái giám tổng quản lại chạy tới Lễ Bộ trông coi thì có hợp lý không?"

Vì sao không dám báo?

Ai mà không biết, tiểu vương phi vì không muốn vào hoàng cung ở mà đều thiếu chút nữa muốn hoà ly với chủ tử.

Mà nửa tháng này, Tô Oản Nhan cũng không nhàn rỗi, điều động một nửa nhân lực Ám Các, một hơi loại bỏ rất nhiều người muốn nhân cơ hội đối phó nàng, cuối cùng, đều bị đưa đến hoàng thành, bị Quý Tiêu Hàn luận tội gian tế nước khác xử toàn bộ.

Lễ bộ mạng theo thanh thế cuồn cuộn mà đến, rất có thể phải bất lực trở về rồi.

Tiểu vương phi là một nữ tử mảnh mai, trong bụng lại mang hài tử, còn có thể làm gì đây chứ? Chẳng qua chỉ là xem nhiều thành nghiện mà thôi.

Cho nên, tiểu vương phi đang chơi vui đó, ai dám đưa Thánh chỉ chủ tử muốn nghênh đón tiểu vương phi hồi cung tới trước mặt nàng đây chứ? Đây không phải là đang vô duyên vô cớ chọc tiểu vương phi không vui sao?

Cũng không biết chủ tử có chuẩn bị phương án dự phòng hay không nhỉ?

Tiểu Ngũ giận dữ trừng hắn: "Sao ngươi không đi nói hả?"

Tiêu Thập Nhất nhìn tiểu vương phi và ba tiểu mỹ nhân đang trò chuyện khí thế ngất trời, ý bảo Tiểu Ngũ nhanh chóng nói: "Tiểu vương phi nhìn rất hứng khởi, thừa dịp tâm trạng nàng tốt, vẫn nên nhanh chóng nói đi!"

Nếu không, mấy con tôm chân mềm đó của Lễ bộ chắc chắn sẽ không đón được tiểu vương phi.

Tiêu Thập Nhất buông tay: "Ta nào dám chứ? Nhỡ đâu chọc tiểu vương phi khóc, mà ta lại dỗ không được nàng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận