Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 388:

"Đau! Quý Tiêu Hàn, ta đau quá!" Trên đường được Quý Tiêu Hàn ôm đến phòng sinh, Tô Oản Nhan thật sự không nhịn được, tay nắm lấy vạt áo Quý Tiêu Hàn, đau đến vô lực.

Vẻ mặt Quý Tiêu Hàn tràn đầy đau lòng,"Ta biết, bảo bối, ta biết, nhịn một chút, được không? Lát nữa sẽ không đau nữa."

Tô Oản Nhan hít vào một ngụm khí lạnh, vì không để cho mình đau đến ngất đi, nàng cố gắng duy trì hô hấp, nói chuyện cùng Quý Tiêu Hàn,"Ta cảm thấy đau đến như vậy, nhất định là con của chúng ta muốn đi ra rồi."

"Đúng đúng đúng! Tên tiểu tử thối này, chờ hắn đi ra ta liền đánh mông hắn, sao lại khiến cho bảo bối đau như vậy?" Quý Tiêu Hàn không có nửa phần do dự mà theo lời tiểu hoàng hậu nói mà dỗ nàng,"Tuyệt đối không phải là do nữ nhi của chúng ta, nữ nhi của chúng ta nhất định giống bảo bối, ngoan ngoãn lại đáng yêu."

Tô Oản Nhan đau đến mức hai hàm răng siết chặt lại, bọn họ đã vào trong phòng sinh, Quý Tiêu Hàn vừa đem nàng đặt lên giường, một y nữ lớn tuổi khác đã lập tức tới, muốn mời Quý Tiêu Hàn đi ra ngoài, nhưng lời mới nói một nửa đã bị ánh mắt sắc bén của Quý Tiêu Hàn dọa trở về.

Nhưng từ xưa nữ tử sinh con, nam tử đều không ở bên cạnh, sợ không may mắn, cũng là do trong hoàng cung này không có thái hậu, bằng không, hoàng hậu nương nương phải vào phòng sinh sinh con thì mới có người đi thông báo cho hoàng thượng.

Thế nhưng, vị hoàng thượng này của bọn họ là một người không màng đến quy củ lễ pháp của tổ tông, quy củ gì so với hoàng hậu nương nương cũng đều không quan trọng bằng, hết thảy đều lấy hoàng hậu nương nương làm chủ.

Hiện tại cũng thế, hoàng hậu nương nương đã đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hoàng thượng sao mà nỡ bỏ lại hoàng hậu nương nương một mình, đi ra bên ngoài chờ tin tức được?

Cái gì bổ lực bổ khí liền ăn cái đó.

Trước mắt thái y dần biến thành màu đen, một là bị tốc độ khiêng tới của Tiêu Nhất làm cho kinh hãi, hai là bị những lời này của hoàng thượng dọa, lúc trước mấy thái y bọn họ mỗi ngày đều bị hoàng thượng gọi đi hỏi thăm tình huống của hoàng hậu nương nương, từng tầng truyền xuống dưới, cũng không biết là hoàng thượng hiểu như thế nào, cư nhiên cảm thấy sinh con chỉ có lúc cuối là sẽ đau, lúc đầu sẽ không đau.

Quý Tiêu Hàn vội vàng lui ra, để thái y nhanh chóng bắt mạch.

Những thứ bổ dược kia để nấu ra được cần có thời gian, cháo dược thiện vừa có thể làm cho hoàng hậu nương nương nhanh chóng bổ sung thể lực, còn có thể kịp thời bổ khí,"Nương nương chớ sợ, nào, ăn vài muỗng cháo dược thiện trước, có thể sức mới có thể sinh nhanh hơn."

Hoàng thượng tự mình nghĩ như vậy còn chưa nói làm gì, đây lại còn nói với hoàng hậu nương nương, cả hai người đều không có kinh nghiệm sinh con, một người dám nói, một người dám nghe, sau đó, hai người này liền thật sự cho rằng sinh con đều là lúc đầu không thấy đau, tới lúc sắp sinh ra thì mới cảm thấy đau.

Thái y tinh tế bắt mạch xong, cho ra kết luận giống như y nữ, hoàng hậu nương nương đích thực là có dấu hiệu sinh nở, nhưng đến lúc có thể bình yên sinh hạ hài tử, còn một đoạn thời gian thật dài, lúc này, phải cam đoan hoàng hậu nương nương có thể lực dồi dào, phải thừa dịp nàng còn thanh tỉnh, cho nàng ăn nhiều đồ ăn bổ sung thể lực một chút.

Cho nên, khi thái y bị Tiêu Nhất khiêng tới, thái y khí còn chưa kịp thở đều, đã bị Quý Tiêu Hàn lo lắng kéo qua bên đó,"Mau nhìn xem, hoàng hậu như thế nào rồi? Sẽ sinh thuận lợi không? Tại sao lại đau thành như thế này? Tình hình hiện tại so với những gì các ngươi đảm bảo với trẫm lúc trước không hề giống nhau!"

Dược liệu quý báu kia đã có chuyên gia bắt đầu chế biến, Dung ma ma nhận được tin tức, vội vã chạy tới, trong tay bưng cháo dược thiện dễ tiêu hóa, đây là cháo dược thiện nàng nấu mỗi ngày từ lúc hoàng hậu nương nương mang thai bảy tháng, chính là để phòng ngừa xuất hiện tình huống đột ngột như vậy.

"Hoàng thượng, xin cho lão thần bắt mạch cho nương nương trước, xem tình huống rồi nói sau." Thái y cảm thấy mình lúc này chắc chắn là càng nhiều lời càng sai, vẫn là lo lắng cho hoàng hậu nương nương trước đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận