Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 321:

Chỉ biết ở trong ổ, thật sự là đồ vô dụng, khó trách cho dù có triều thần ủng hộ hắn, nhưng phụ hoàng cũng không dám ủy quyền cho hắn!

Quý Minh Chiếu bị Quý Minh Sóc ở trong lòng mắng đến cẩu huyết đầy đầu, giờ phút này đang ở trong phủ đệ gấp đến độ giậm chân, hắn là không muốn tiến cung sao? Hắn là không vào cũng được!

Cửa các cung trong hoàng cung đều là người của Tiêu vương gia, bất luận là ai, phàm là người tới gần cửa cung đều bị chặn ở bên ngoài không được vào cung, cho dù lấy ra Thượng Phương bảo kiếm cũng không thể thực hiện được, không cho vào chính là không cho vào.

Tin tức mới nhất người của hắn vừa truyền về, phụ hoàng băng hà!

Quý Minh Chiếu vừa vội vừa giận, trong hoàng cung hiện giờ nửa điểm tin tức đều không có, người của bọn họ cũng vào không được, hậu cung bên kia lại càng không thể thông khí, câu "Hoàng thượng băng hà" này ngược lại bị người truyền đến khắp đường đều biết.

Hoàng đế băng hà, đây là đại tang, quốc tang, theo lý, những hoàng tử và triều thần bọn họ đều phải vào cung, nhưng Tiêu vương gia không cho đi, ai dám xông vào, đều sẽ bị bắt đi.

Loại này cộng lại, chẳng những làm cho người ta nhìn không rõ, cũng càng làm cho người ta thấp thỏm lo âu.

"Thủ vệ các nơi cửa cung thế nào? Người của chúng ta có trà trộn vào được không?" Thấy ẩn vệ vội vã chạy vào thư phòng, Quý Minh Chiếu vội vàng đứng lên, lo lắng truy hỏi.

Hoàng đế băng hà, có nghĩa là tân đế đăng cơ, Quý Tiêu Hàn sai người xử lý sạch sẽ thi thể Quý Việt Trạch, mới cầm di chiếu tiên hoàng, chậm rãi ra khỏi đại điện.

Đó là... di chiếu của tiên hoàng?!

Mặc kệ thử bao nhiêu lần đều có kết quả giống nhau, người của Tiêu vương gia đã nắm cả toà hoàng cung trong tay, bất luận kẻ nào trong hoàng cung cũng không thể liên lạc với bên ngoài, chủ tử bọn họ cũng giống như thái tử, đại thế đã mất.

Lại nhìn đồ trong tay Tiêu vương gia, sắc mặt mọi người đặc sắc vạn phần.

Liên tục hai ngày không chợp mắt nghỉ ngơi, đáy mắt Quý Minh Chiếu một mảng đỏ tươi,"Được rồi, các ngươi tiếp tục nghĩ biện pháp trà trộn vào hoàng cung, phụ hoàng bị Tiêu vương cưỡng chế lâu như vậy, đột nhiên truyền ra băng hà, phương diện này tất nhiên có vấn đề."

Các đại thần vốn ở cửa cung diễu võ dương oai kêu gào, khi nhìn thấy di chiếu tiên hoàng được Tiêu vương gia cầm trong tay, lại nhìn khí thế cao thâm của Tiêu vương gia, đều ngoan ngoãn cúi đầu đi vào bên trong, nửa chữ cũng không hỏi nhiều.

Ẩn vệ lắc đầu, quỳ xuống đất hồi bẩm,"Hồi chủ tử nói, người của chúng ta vẫn không thể trà trộn vào hoàng cung, hoàng cung bây giờ giống như thùng sắt, người bình thường đều không vào được."

Một gã tiểu thái giám cao giọng hát vang,"Tiêu vương gia mang di chiếu tiên hoàng, đến đây nghênh đón các vị đại thần vào cung, mau cho qua!"

"Vâng!" Ẩn Vệ trong lòng kêu khổ không ngừng, nhưng vẫn lĩnh mệnh rời đi.

Quý Minh Chiếu tự nhiên cũng biết, từ sau khi người của Quý Tiêu Hàn tiến vào hoàng cung, tất cả ám tuyến của bọn họ toàn bộ sẽ bị cắt đứt, không có bất kỳ tin tức nào truyền ra, hắn thậm chí muốn tìm Quý Minh Sóc cũng khó như lên trời.

Giữa trưa hoàng cung, rất nhiều người vây quanh cãi nhau, có khi là quan viên triều thần, cũng có khi là hạ nhân các nhà phái tới tìm hiểu tin tức, tất cả tụ cùng một chỗ, nhìn thấy Tiêu vương gia bị người vây quanh đi ra, tất cả mọi người đều an tĩnh lại.

Tiêu Nhất ẩn ở trong bóng tối, nhìn một đám đại thần chỉ dám sau lưng ngang ngược, ở trước mặt chủ tử bọn họ, ngay cả rắm cũng không dám thả, trào phúng nhếch khóe miệng, hắn thấp giọng nhìn Tiêu Nhị tựa vào bên cạnh mình nói: "Thấy không? Chủ tử chúng ta vừa lộ diện, bọn họ cũng không nói gì. Thật có tiền đồ!"

Nhưng điều như vậy, không phải là lời mà đám thuộc hạ bọn họ nên nói.

Quý Tiêu Hàn tự mình đi ra dẫn các đại thần đi vào, mỗi đại thần đi theo phía sau đều kinh sợ, bọn họ có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi, nhưng không ai dám đứng ra nói chuyện.

Các tướng sĩ canh giữ ở cửa cung lập tức nhường đường, để các đại thần cãi nhau một ngày đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận