Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 273:

Ở Tuyền Châu không có gì không tốt, nàng ở trên địa bàn của Quý Tiêu Hàn, Quý Tiêu Hàn cũng không sợ nàng chạy mất, hơn nữa núi cao hoàng đế xa, vạn sự không quản được, lúc ấy nàng muốn dẫn người ra ngoài diễu võ dương oai cũng được, muốn tự mình đi du lịch nói đi là đi cũng được, cũng có thể sống theo tâm ý của mình, chẳng phải rất đẹp sao.

Có một câu nói ra, có thể rất cặn bã, nhưng nàng rất thích.

Ta yêu ngươi, nhưng ta càng yêu bản thân mình hơn!

Đương nhiên, những ý nghĩ này của Tô Oản Nhan, sẽ không có khả năng nàng nói cho Tiểu Ngũ nghe, cho dù nói, thì nàng cũng sẽ không hiểu.

Tiểu Ngũ còn muốn khuyên nhủ tiếp, đột nhiên nghe được có tiếng bước chân truyền đến, nàng giương mắt nhìn qua, là người bọn họ phái đi.

Tô Oản Nhan cũng nhìn thấy, chờ người nọ đến gần.

"Tham kiến vương phi nương nương, thuộc hạ có việc bẩm báo." Người tới quỳ xuống đất, hai tay cung kính trình lên một phong thư.

Tiểu Ngũ cầm lấy thư, đưa đến tay tiểu vương phi, đợi nàng xem xong, người tới mới mở miệng nói: "Tối hôm qua có người lẻn vào thành Tuyền Châu, âm thầm điều tra nơi ở của cả nhà Thẩm Tín Hậu, nương nương, có cần chúng ta giữ người lại nghiêm hình tra hỏi một phen không?"

Người ở sau lưng Thẩm Tín Hậu không chỉ có cẩu hoàng đế mà còn có cả hoàng hậu nữa!

Tô Oản Nhan gật đầu,"Đúng vậy, chỉ bức vương gia đến Tuyền Châu, cẩu hoàng đế kia sẽ dễ dàng buông tay mặc kệ sao?"

Tô Oản Nhan dừng một chút, lại nói: " Âm thầm lẻn vào Tuyền Châu, xem bọn họ muốn làm chuyện gì, các ngươi đi theo bọn họ, thuận tiện nhìn xem nếu về sau không tìm thấy người, bọn họ sẽ đi tìm ai?"

Tiểu Ngũ nghe hiểu ám chỉ trong lời nói của tiểu vương phi, nhíu mày, thấp giọng nói: "Vương phi nương nương, ngài hoài nghi những người đó, không chỉ là tới tìm một nhà Thẩm Tín Hậu, mà còn muốn nhân cơ hội tìm hiểu tình huống ở nơi này của chủ tử?"

Tô Oản Nhan gật gật đầu,"Các ngươi làm việc bổn vương phi rất yên tâm, vậy cứ để cho bọn họ đi tra đi, cho dù có lật toàn bộ thành Tuyền Châu, cũng đừng mong biết những người này đã đi đâu."

"Tiểu Ngũ à, chủ tử nhà ngươi sắp trở thành cửu ngũ của chí tôn của Đại Chu quốc, các ngươi có phải cũng nên thích hợp... Chú ý không nên bạo lực như vậy không? Chúng ta đi theo con đường tâm cơ phúc hắc thử xem."

Gần đây cuộc sống trôi qua quá nhàn nhã, Tô Oản Nhan đều đã quên mất những chuyện này, nàng vò thư thành một cục đưa cho Tiểu Ngũ, hỏi: "Một nhà Thẩm Tín Hậu, đã xử lý như thế nào rồi?"

Tiểu Ngũ nắm chặt tay,"Nương nương, nếu không, Tiểu Ngũ trực tiếp giết hết bọn hắn? Đến lúc xong hết, thì chủ tử cũng đã bắt đầu phản kích, không cần sợ!"

Người nọ trả lời,"Vâng."

Người nọ cung kính lại khẳng định,"Hồi nương nương nói, tất nhiên sẽ không lộ ra bất cứ sơ hở nào để có thể tra."

"Thuộc hạ tuân mệnh!" Người nọ lĩnh mệnh rời đi.

"Ha..." Tô Oản Nhan nhịn không được nở nụ cười, cũng đúng, Tiểu Ngũ vốn xuất thân từ ám vệ doanh, để cho nàng suy nghĩ nhiều, còn không bằng trực tiếp để cho nàng động thủ.

Từ xa chạy tới, lại luôn lén lút lút lút, khẳng định không chỉ tới tìm một nhà Thẩm Tín Hậu, nói không chừng ở Tuyền Châu còn cất giấu cọc ngầm mà hoàng thành chôn xuống.

Cái này so với lúc nàng làm đặc công ở hiện đại còn tàn khốc hơn, khi nàng gia nhập tổ chức đặc công, cũng không có máu tanh bạo lực như vậy, thân thủ cũng chỉ là tiêu chuẩn trung bình trong tổ chức, nàng dựa vào mỹ mạo và vũ khí lấy được mới có thể hoành hành ngang ngược.

Tô Oản Nhan: "..."

Tiểu Ngũ vẻ mặt mờ mịt,"Nương nương, tâm cơ? Phúc hắc? Tiểu Ngũ lúc ở ám vệ doanh không có được học! Thứ chúng ta học được chỉ có phục tùng mệnh lệnh, ra quyền là đả thương người, ra đao là thấy máu!"

Hai người một lần nữa trở lại đại sảnh, bầu không khí đánh bài bên trong đã vô cùng sinh động, Tô Oản Nhan ý bảo Tiểu Ngũ đi vào cùng mọi người chơi bài, nàng thì đi bộ đến tiểu đình.

Tiểu Ngũ nào dám rời khỏi tiểu vương phi? Cũng đi theo đến tiểu đình, Tô Oản Nhan cười cười, nói: "Tiểu Ngũ, ngươi đi gọi Cao Hổ tới đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận